Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 148 : Đã xảy ra chuyện

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Bùi Dịch nói xong, xoay người đối mặt Tô Thi Thi, áp cô vào trong ngực mình, gằn từng chữ nói: “Toàn diện phát triển!”



“Ách...” Tô Thi Thi khóe miệng co giật, cô lúc nào đã nói ra những lời này vậy?



Dù sao thì cô cũng không nhớ rõ, cô liền biết người đàn ông này thù dai mà!



Thang máy rất nhanh liền đến, lúc cửa thang máy vừa mở ra, Tô Thi Thi con mắt trợn to, lại trợn to hơn, tròng mắt hận không thể từ trong hốc mắt nhảy ra.



Diện tích sân thượng này khoảng chừng hơn một ngàn mét vuông, không có bất kỳ cái đồ vật gì ngăn cản tầm mắt. Bước tới trước một bước, cảm giác giống từ một không gian nhỏ hẹp đột nhiên đi tới một bầu trời rộng lớn, toàn bộ thế giới đều đã mở rộng thêm.



Trời không biết từ lúc nào đã đối, màn đêm ở trên sân thượng này, giống như cùng bốn phía đều đã hòa hợp ở một chỗ. Cảm giác giống như là không có giới hạn, làm cho tinh nhần người ta cũng rộng lớn đến vô hạn.



“Thật đẹp.” Tô Thi Thi chạy lên phía trước vài bước, ngẩng đầu nhìn bầu trời, “Đã lâu không có nhìn thấy bầu trời đầy sao như vậy rồi.”



Nhưng mà nháy mắt tiếp theo, không biết Bùi Dịch đã ấn vào nơi nào, chỉ thấy sàn nhà phía trước đột nhiên lõm vào hai bên, phía dưới giống như có ma thuật dâng lên một tòa nhà “Ảo ảnh”.



Bên trong tòa nhà, bày đặt một cái giường lớn màu xanh đậm hình tròn, trên nóc treo những trái châu 3D cùng màu. Bốn phía kính thủy tinh 3D làm thành nửa cái hình vòm, đem nửa giường bao quanh lại.



Những thứ kính thủy tinh 3D này làm những ngôi sao phát sáng trên bầu trời kia, khiến cho chúng giống như gần ngay trước mặt, cảm giác giống như tàu con thoi trong đường hầm thời gian, thậm chí cả người đều muốn bay lên.



“Thật sự quá đẹp rồi!” Tô Thi Thi che miệng, kích động đến nỗi nghĩ muốn rơi nước mắt.



Cô là một nhà Thiết Kế, đời này thích nhất chính là những loại thiết kế kỳ lạ như thế này. Cô đã từng cho rằng chính mình rất lợi hại, nhưng mà xem đến thiết kế trước mắt, cô mới biết được Thiên Ngoại Hữu Thiên, Nhân Ngoại Hữu Nhân. (đại ý là núi cao còn có núi cao hơn)



Cô bỗng nhiên xoay người, chạy về phía người đàn ông đang ở phía sau đi tới, bắt lấy cánh tay anh hỏi “Là ai thiết kế vậy? Mau nói cho tôi biết là ai thiết kế cái này đi!”



Bùi Dịch ánh mắt từ trên mặt của cô từ từ lướt qua, hướng về chỗ bàn tay nhỏ nhắn của cô đang lôi kéo tay mình, khóe miệng nhếch lên, hỏi: “Muốn biết?”



Tô Thi Thi liều mạng gật đầu.



Cô đương nhiên muốn biết! Cô nhất định phải tìm đến vị Thiết Kế Sư này học nghề



Bùi Dịch nhẹ nhàng ôm lấy cô, như có như không nói: “Muốn vậy, phải lấy lòng tôi.”




Loại biến hóa này hình thành giác cảm, làm cho người ta vô cùng thoải mái.



Tô Thi Thi nhìn chằm chằm vị trí trung tâm trên đỉnh đầu ở chỗ đó, mi mắt sáng lên. Giống như tất cả biến hóa đều là từ nơi này bắt đầu.



“A, anh trước để cho tôi nhìn một chút”. Tô Thi Thi nhướng mày, tầm mắt bị Bùi Dịch chặn lại.



“Hu... Từ từ...”



“đợi một chút, để cho tôi nhìn thấy rõ ràng đã...”



“A!”



“Đông...”



Thế giới thanh tĩnh!



Tô Thi Thi ngây ngốc nhìn chân của chính mình, hoàn toàn không rõ chuyện gì đã xảy ra.



Cô mới vừa mới giống như muốn để cho Bùi Dịch tránh qua một chút, rồi mới... Một cước đạp tới.



“Anh... Ahh không sao chứ?” Tô Thi Thi thật cẩn thận hỏi.



Không đáp lại.



Cô lặng lẽ hướng bên giường di chuyển: “Bùi Dịch?”



Vẫn như cũ không đáp lại.



Tô Thi Thi trái tim đập mạnh liên hồi, vội vàng chạy tới, vừa thấy, mặt liền trắng bệch.



Bạn sung cập nhật phiên bản mới và nó thật.... ngàn chấm.... xấu quá đi. Hãy trả lại sung của ngày hôm qua