Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 154 : Ai trên cơ ai
Ngày đăng: 21:32 20/04/20
Một ngày không thấy, như cách ba thu.
Lúc này mới khá lâu không thấy, giờ phút này Tô Thi Thi nhìn anh, giống như là thật lâu rồi chưa gặp lại.
Bốn phía hoàng hôn trầm trầm, anh đứng ở nơi đó, giống như là một vật sáng, chói mắt làm người ta không mở mắt ra được.
Tô Thi Thi cuống quít xoay đầu, chu mỏ, xoay người đi vào trong nhà.
Không nghĩ muốn quan tâm đến anh.
Bùi Dịch thấy thế, mâu sắc trầm xuống, lãnh nghiêm mặt đi vào bên trong.
Ở phía sau, Phương Thanh Hoa cùng Lưu Dĩnh Tuệ hai người không cam lòng bị bỏ lại cũng đi tới, nếu không sợ bị vệ sĩ đuổi đi ra, hai người phỏng chừng đã sớm đánh nhau rồi.
“Bùi... Chú trẻ?” Đoàn Ngọc Tường nhìn thấy Bùi Dịch, ánh mắt nhất thời sáng lên, nhưng mà nhìn đến mẹ mình đang ở phái sau đi vào, mặt liền trầm xuống.
“Mẹ, người làm sao cũng vào được rồi? Hiện tại là cái thời điểm gì, mẹ vậy mà còn dám làm càng sao?” Đoàn Ngọc Tường bước nhanh đi đến bên cạnh Phương Thanh Hoa, nhỏ giọng hỏi.
Phương Thanh Hoa phụng phịu, không vui nói: “Là Bùi Dịch để cho mẹ vào, con nghĩ rằng mẹ muốn sao?”
Chỗ này chẳng lẽ có gì quý giá? Nếu lỡ bị Đoàn Chấn Ba biết, còn không biết sẽ trách cứ bà ta như thế nào đây.
“Chú trẻ gọi mẹ vào đây làm cái gì? Mẹ, người chú ý môt chút, đừng để bị người ta lấy ra làm bia đỡ đạn.” Đoàn Ngọc Tường nói xong đưa mắt nhìn Tô Thi Thi ởbên cạnh, ý tứ không cần nói cũng biết.
Hai người còn đang nói chuyện, bên kia truyền đến giọng nói của Hồng Cầm: “Đại tiểu thư, ăn cơm được rồi.”
Chính đang hướng trong phòng ăn đi đến Tô Thi Thi nghe được, bước chân hơi ngừng lại, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại như cũ.
Thái độ của Hồng Cầm đối với cô cùng Đoàn Ngọc Tường, rõ ràng bất đồng.
“Xem ra là Hồng Môn Yến* rồi!” Tô Thi Thi trong lòng yên lặng thở dài.
*Hồng Môn Yến là một sự kiện lịch sử diễn ra vào năm 206 TCN tại Hồng Môn (鴻 門) bên ngoài Hàm Dương, thủ đô của Triều đại nhà Tần. Các bên tham gia chính trong bữa tiệc là Lưu Bang và Hạng Vũ, hai nhà lãnh đạo nổi bật của các lực lượng nổi dậy chống lại nhà Tần từ năm 209 đến 206 TCN.
Nên tới, cuối cùng cũng phải đến.
“Mọi người đến rồi sao?” Nhậm Tiếu Vi từ sau phòng khách đi tới, nhìn thấy Tô Thi Thi, lộ ra một nụ cười nhạt.
“Khụ khụ...” Tô Thi Thi cúi đầu, ăn canh.
Cô đột nhiên liền dễ thở hơn rất nhiều rồi.
Vị Lưu tiểu thư này thật sự là miệng lưỡi sắc bén, nói chuyện thật lợi hại, xem ra đem mẹ con Phương Thanh Hoa mẹ con tức nghẹn thành cái bộ dáng gì rồi.
Hai mẹ con Đoàn Ngọc Tường ngay trước mặt Nhậm Tiếu Vi lại không thể cùng cô ầm ĩ, tức giận đến đỉnh đầu hơi nước.
Nhậm Tiếu Vi âm thầm nhìn thoáng qua con trai của mình, thấy anh từ lúc bắt đầu ngồi xuống đến giờ liền không nói được một lời, bộ dáng một chút cũng không nghĩ muốn quản, yên lặng thở dài.
Bà ngẩng đầu, đối mặt Tô Thi Thi, dời đi đề tài: “Tô tiểu thư, tôi hôm nay gọi cô đến đây ăn cơm, là muốn thương lượng với cô một chuyện.”
Tô Thi Thi tim liền đạp mạnh.
Đến rồi, rốt cục cũng đến!
Nhậm Tiếu Vi nói: “Tô tiểu thư, mấy ngày hôm trước Bùi Dịch trước mặt giới truyền thông cầu hôn với cô rồi. Nếu muốn làm con dâu Đoàn gia chúng tôi, cần phải tuân thủ một số quy tắcnhất định.”
Bà dừng một chút: “Bắt đầu từ ngày mai, liền đến chỗ tôi học lễ nghi Đoàn gia đi.”
“Học lễ nghi?” Nếu nói Tô Thi Thi lúc đầu nghe được Nhậm Tiếu Vi nói được nửa câu là chấn kinh, đến kia nghe xong hoàn chỉnh câu liền là kinh sợ rồi.
Đoàn gia từ lúc nào cô dâu trước khi vào nhà phải học lễ nghi này rồi hả?
Bên kia, mẹ conĐoàn Ngọc Tường nghe được sắc mặt cũng trắng bệch.
Muốn để Bùi Dịch kết hôn Tô Thi Thi, vậy muốn bọn họ làm sao đây?
Ngay cả Bùi Dịch nghe xong cũng nhíu mi, có vẻ đăm chiêu nhìn mẹ mình liếc mắt một cái, nói: “Cảm ơn mẹ. Người yên tâm, con cùng Thi Thi sẽ cố gắng, mau chóng để cho mẹ ẳm cháu nội.”
Ẵm cháu nội?
Mọi chuyện tại sao lại càng ngày càng không khống chế được rồi?
Hạnh phúc của bạn là ngày mai bạn ko phải đi làm. Tung bông tung hoa