Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 197 : Đoạn tuyệt quan hệ

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


“Là Đoàn tổng giám xúi dục tôi làm, tôi có đoạn ghi âm nói chuyện cùng cô ta, tôi có chứng cớ!” Khúc Hồng Mai không muốn suy nghĩ nhiều nữa, lúc này chỉ có thể kéo một người chịu tội thay mình.



Bây giờ đống vật liệu kia không rõ tung tích, lại bị mang tội danh trộm cướp, cô ta nửa đời sau tiêu chắc rồi!



“Cô đừng ngậm máu phun người, chuyện này làm sao có khả năng cùng Đoàn tổng giám có quan hệ?” Đổng Tiêu Tiêu đột nhiên đi ra khỏi văn phòng, vẻ mặt nghiêm túc trừng mắt nhìn Khúc Hồng Mai. Thừa dịp mọi người không chú ý liền hướng Tô Thi Thi liếc mắt ra hiệu.



Tô Thi Thi tức cười, chuyện lần này cũng thật là chơi không nhỏ rồi



“Tôi... Tôi có chứng cứ cùng cô ta trò chuyện...”



“Ai biết những cái chứng cớ này có phải là thật hay không. Chúng tôi là chính tai nghe được Thi Thi cảm tạ cô thay cô ấy tìm tư liệu về Xây dựng Minh Đỉnh, mà còn trước cũng là cô chủ động nói muốn đi hỗ trợ. Mọi người nói đúng không?” Đổng Tiêu Tiêu nói xong quay đầu hỏi cái đồng nghiệp khác.



Các đồng nghiệp lập tức gật đầu, nhao nhao bày tỏ chính mình đều đã nghe được.



Khúc Hồng Mai mặt trắng y hệt tờ giấy luôn rồi, thân thể run run, hết đường chối cãi.



Khó trách trước đó Tô Thi Thi cố ý nói ra chuyện tìm tài liệu. Mà cô ta lúc ấy chỉ là nói ra một câu muốn đi giúp cô, Tô Thi Thi vậy mà lập tức liền đồng ý.



Cô ta từ đầu đã sớm tự đào một cái hố để cho chính mình nhảy, đúng là hiện tại cô ta nói ra còn có người sẽ tin sao?



Những người này rõ ràng đều là đứng về phía Tô Thi Thi.



“Những cái tài liệu này đều là Đoàn tổng giám tìm, tôi có chứng cứ cô ta gửi bưu kiện đến cho tôi!” Khúc Hồng Mai nói bất chấp.



Hiện tại cô ta làm sao quản được nhiều như vậy, chỉ hy vọng đem toàn bộ trách nhiệm đều đã đổ lên trên người Đoàn Ngọc Tường.



Nơi xa, nghe được bên trong bộ phận thiết kế gặp chuyện không may Đoàn Ngọc Tường đang muốn tới tìm hiểu tình huống, liền nghe được Khúc Hồng Mai đem toàn bộ mọi chuyện đều đã đổ lên trên người mình, tức giận đến thiếu chút nữa phát điên rồi.



“Cô nói bậy cái gì đó?” Đoàn Ngọc Tường lao ra, hận không thể vung tay đánh cho người phụ nữ chết tiệt này một cái tát.



“Đoàn tổng giám cô mau đến cứu tôi, chúng ta là đứng trên cùng một chiếc thuyền, cô cũng không thể mặc kệ tôi.” Khúc Hồng Mai nhìn thấy Đoàn Ngọc Tường liền giống như người chết đuối tóm được phao cứu sinh, khóc chạy đến trước mặt cô ta ôm lấy chân của cô ta.
Trợ lý như là như được đại xá, co cẳng chạy.



“Muốn là to chuyện phải không?” Hỗ Sĩ Minh ầm một quyền nện ở trên bàn làm việc.



Anh ta đương nhiên biết tâm tư của Bùi Dịch, không phải là muốn để cho anh ta cùng Đoàn gia mâu thuẫn sao?



“Xem ra anh sớm liền biết thân phận của tôi rồi.” Hỗ Sĩ Minh trong mắt hiện lên quét xuống nguy hiểm, “Nếu đã nóng vội như vậy, tôi liền trước tiên giúp anh chơi một chút!”



Anh ta vốn định qua một thời gian nữa mới bắt đầu, nếu hiện tại Bùi Dịch đều đã khiêu khích đến cửa nhà như vậy, anh ta đương nhiên hẳn không lùi bước!



Đoàn gia, nghe được tin tức Đoàn Kế Hùng tức giận đến nỗi thiếu chút nữa lại tiến vào bệnh viện.



“Đồ ăn hại! Mày dạy dỗ con gái như vậy sao?” Đoàn Kế Hùng chỉ vào Đoàn Chấn Ba mắng, “Đoàn gia tao không có loại con cháu ngu ngốc này, mày lập tức cùng nó đoạn tuyệt quan hệ, chuyện này người nào cũng không được nhúng tay vào!”



Vâng ạ Đoàn Chấn Ba xoa mồ hôi lạnh, trong lòng hận tới cực điểm.



Cái con nha đầu chết tiệt kia, vậy mà lại làm cho ông ta gặp phải rắc rối lớn như thế!



Lão già bất tử của Hỗ gia lâu nay không thấy mặt lần này lại trực tiếp hỏi chuyện này, khó trách cha ông ta tức giận đến như vậy.



Bên trong cục cảnh sát, Đoàn Ngọc Tường nghe được luật sư nói Đoàn gia vậy mà để cho chính cô ta tự giải quyết, tức giận đến nỗi máu huyết toàn thân đều muốn sôi trào, thiếu chút nữa chết trẻ vì trúng gió rồi.



“Được, các người cũng quá tuyệt tình rồi! Thấy chết mà không cứu chính là truyền thống của Đoàn gia các người, tôi tự cứu mình, tự cứu là được rồi không phải sao?”



Cô ta khóc cùng luật sư nói: “Cái phần vật liệu kia bao nhiêu tiền, tôi bồi thường!”



Luật sư vẻ mặt đau khổ nói: “Đoàn đại tiểu thư, hiện tại không phải là vấn đề tiền bạc, mà là chuyện này là phạm tội, là cần chịu trách nhiệm pháp luật!”



Sau khi ngủ mười mấy tiếng tỉnh táo được tí rồi