Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 198 : Khuynh gia bại sản
Ngày đăng: 21:33 20/04/20
Edit: HuongCyndi
“Ngồi tù?” Đoàn Ngọc Tường nghe luật sư nói xong, sắc mặt nhợt nhạt hẳn, ánh mắt không có tiêu cự nhìn về phía trước, cơ thể không khống chế được mà run rẩy.
Hối hận, oán hận, uất ức, đủ loại cảm xú
c tràn đầy trong trái tim cô ta, chỉ thiếu chút nữa sẽ nổ tung.
Nhưng bất luận cô ta có giải thích thế nào, thì luật sư cũng nói rằng không có cách.
Chuyện cô ta xúi giục Khúc Hồng Mai là thật. Chứng cứ rành rành ngay trước mắt, cô ta có trăm miệng cũng không thể cãi được.
Ngay tại lúc cô ta cho rằng đời mình thế là tiêu rồi, thì luật sư nhận được một cuộc điện thoại, sau đó nói rằng cô ta có thể xoay chuyển tình thế.
“Chỉ cần bồi thường thôi là được rồi sao?” Đoàn Ngọc Tường không dám tin vào chính lỗ tai mình.
“Hỗ phó tổng nói có thể ở đây có hiểu lầm, để cảnh sát điều tra rõ ràng đã.” Luật sư nói.
Đoàn Ngọc Tường lập tức gật đầu: “Không sai, chắc chắn có hiểu lầm ở đây. Chúng tôi căn bản không có trộm phần vật liệu kia, coi như những vật liệu kia là tôi mua đi, bây giờ tôi sẽ theo giá mà bồi thường. Không đúng, tôi bồi thường gấp ba lần giá trị của nó.”
Cô ta không quản được nhiều như vậy. Coi như cảnh sát đã điều tra rõ chuyện này không liên quan tới cô ta, có thể Bùi Dịch và Tô Thi Thi dám hãm hại cô ta, vậy thì khẳng định bọn họ sẽ có đủ chứng cứ.
Bây giờ, bất kể là vì bản thân cô ta hay Đoàn gia, cô ta chỉ có thể nắm cơ hội bồi thường này.
Luật sư nghe xong liền đi làm việc.
Một ngày sau, cuối cùng Đoàn Ngọc Tường cũng có thể rời khỏi đồn cảnh sát. Nhưng số tiền cô ta tích luỹ nhiều năm nhiều như vậy cũng bị đem đi bồi thường sạch sẽ.
Nhìn những con số còn lại trong tài khoản, Đoàn Ngọc Tường chỉ muốn khóc.
“Đoàn... Đoàn tổng giám.” Một giọng nói yếu ớt truyền đến từ phía trước.
Đoàn Ngọc Tường ngẩng đầu lên thì thấy Khúc Hồng Mai, thì cơn giận liền bùng lên.
Nếu không phải bên cạnh còn có cảnh sát, cô ta hận không thể xông lên đánh chết cái thứ phụ nữ ngu si này.
Dám hại cô ta! Nếu như không phải người phụ nữ này đẩy trách nhiệm sang người cô ta, thì cô ta sẽ thảm như vậy sao?
“Đoàn... Đoàn tổng giám, cô không sao chứ?” Khúc Hồng Mai dè dặt nhìn Đoàn Ngọc Tường.
Cô ta cho rằng lần này mình nhất định sẽ phải ngồi tù, nhưng không ngờ Đoàn Ngọc Tường lại nói giúp mình, nói rằng tất cả những chuyện này chỉ là hiểu lầm.
Hơn nữa nghe nói Đoàn Ngọc Tường đã bồi thường tiền, cũng không có nói chuyện của cô ta.
Cô ta dĩ nhiên sẽ đồng ý! Thực lực của công ty xây dựng Minh Đỉnh cũng ngang ngửa công ty Tiệp Khắc, cô ta cầu còn chẳng được!
“Rất tốt. Ngày mai tới công ty báo danh.” Hộ Sĩ Minh nói xong xoay người ngồi vào bên trong xe.
“Tô Thi Thi, cô hao tổn tâm trí muốn đuổi người đi, thì tôi nhận vậy. Không biết đến lúc đó cô sẽ có vẻ mặt thế nào đây?” Hỗ Sĩ Minh nhắm mắt lại. Nghĩ đến vẻ mặt lúc Tô Thi Thi biết Khúc Hồng Mai trở thành đối thủ cạnh tranh của mình, tâm tình đột nhiên trở nên rất tốt.
Lần này bọn họ khiến anh ta mất hết mặt mũi, thì kiểu gì anh ta cũng phải trả đũa!
Trong trang viên Đoàn gia, Tô Thi Thi đang ngồi trên chiếc ghế nằm ngoài ban công trên tầng hai uống trà cùng Ôn Ngọc, đột nhiên thấy một chiếc xe Maybach lạ tiến vào biệt thự của bọn họ.
Tô Thi Thi nhíu mày nhìn Bùi Dịch, người đàn ông này vậy mà lại đổi xe nữa
Cô đứng lên, đột nhiên thấy một chiếc xe Bentley chạy phía sau cách đó không xa, không phải là chiếc xe hôm qua bọn họ vừa mới dùng sao?
“Đoàn Ngọc Tường?” Khi Tô Thi Thi thấy người phụ nữ bước ra từ trong xe, sắc mặt chợt trầm xuống.
“Bảo tôi chờ ở nhà, mình thì chạy đi đón cô ta hả?” Sắc mặt Tô Thi Thi đen thui, cực kỳ không vui rồi.
“Thi Thi, cô không sao chứ?” Ôn Ngọc thấy sắc mặt của Tô Thi Thi có gì đó không đúng, lo lắng hỏi.
Tô Thi Thi hoàn hồn, cố gắng nặn ra một nụ cười: “Không sao, chúng ta tiếp tục uống trà nào.”
Cô nói xong, liền lành lạnh liếc mắt về phía người đàn ông đang đi vào trong biệt thự, bỗng nhiên lại đứng lên.
Cô phải đi đóng cửa lại!
Cô còn chưa vào phòng ngủ, thì đã chợt nghe được biệt thự bên cạnh truyền tới tiếng gầm lên giận dữ.
“Tiện nha đầu, mày còn dám quay về!”
“Tường Tường mau tránh đi, cha con muốn đánh chết con đó!”
A ——
Tô Thi Thi dừng bước chân lại, rất vui vẻ.
“Bùi xấu xa, anh quá âm hiểm đi!”
Cô nghĩ sao Bùi Dịch lại đột nhiên lại đi đón người về chứ! Quả là xấu xa!
Nẳm cả 1 ngày cuối cùng cũng tỉnh rồi