Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 203 : Bọn họ đã sớm lên kế hoạch chu toàn

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


"Gâu gâu gâu" trong sân truyền đến một trận tiếng chó sủa.



Tô Thi Thi vội vàng từ trên giường ngồi dậy, cô bây giờ đối với tiếng chó sủa đều cực kỳ mẫn cảm rồi.



"Hai cái đồ không lương tâm kia trở lại rồi sao?" Tô Thi Thi đi chân trần giẫm lên trên thảm trải sàn, chạy đến cửa sổ nhìn ra ngoài, nhất thời vui vẻ.



Chỉ thấy hai bóng dáng một vàng một đen núp ở trong chiếc xe ferrari màu đỏ, đang ngẩng đầu sủa liên hồi.



Bên cạnh xe thể thao, Tần Phong đang đứng. Bên cạnh anh, con ngựa cái đỏ thẫm đang cúi đầu gặm cỏ.



Tần tổng cúi gằm đầu, nửa khom người, đang làm vẻ cầu khẩn hai vị tổ tông trong xe.



"Cầu xin hai vị tổ tông của tôi ơi, nơi này mới là nhà của các ngươi. Chủ nhân của các ngươi đang chờ các ngươi kìa, van cầu các ngươi nhanh xuống xe đi!"



Tần Phong bộ dáng cực kỳ tiều tụy, đã muốn khóc cũng khóc không được rồi.



Anh đến bây giờ cũng chưa rõ ràng lắm, hai vị tổ tông này từ khi nào lại bò lên xe anh rồi!



Đại cẩu tử cùng Tiểu Vịnh phỏng chừng là bị nhốt lâu nên sợ, lại ở trong xe chết sống không chịu xuống. Tần Phong vừa đến gần, chúng nó liền há miệng một bộ dáng muốn cắn người, hung hãn dị thường.



"Tô Thi Thi, nhanh đem chó nhà em bắt đi!" Tần Phong ngẩng đầu nhìn thấy Tô Thi Thi đang trốn ở ban công lầu hai nhìn lén, lập tức trợn tròn mắt.



"Tần tổng, Ngọc đâu?" Tô Thi Thi thu lại tươi cười, trầm giọng hỏi.



"Em còn dám hỏi!" Tô Thi Thi nói chưa dứt lời, vừa nói, mặt Tần Phong nhất thời liền đen.



Ngày hôm qua anh đuổi theo ra ngoài, rất không dễ dàng mới đuổi kịp cô. Đột nhiên hai cái con chó chết tiệt không biết từ nơi nào vọt ra, trực tiếp đuổi con ngựa cái kia cùng Ôn Ngọc lập tức chạy!



Ôn Ngọc từ đầu không cho anh cơ hội giải thích, về đến nhà liền đóng cửa lại, mặc kệ anh kêu hô thế nào đều không để ý!



"Tô Thi Thi, uổng công anh đối với em tốt thế, em vậy mà ám hại anh như vậy!" Tần Phong nghiến răng nghiến lợi nói.



Tô Thi Thi cười hì hì nói: "Lúc anh đổi bạn gái mới sao không nghĩ tới hậu quả ngày hôm nay?"



Tần Phong bị một câu kia làm cho nghẹn họng nói không nên lời.



Tô Thi Thi đang muốn nhân cơ hội trêu chọc anh vài câu, tầm mắt đột nhiên liền ngưng lại. Chỉ thấy Bùi Dịch từ trong biệt thự đi ra.
"Nhưng mà, cậu hiện tại tính toán thế nào? Thi Thi cô bé này tôi hiểu rất rõ, mỗi lần đều có thể quậy lớn chuyện, cậu cũng nên kiềm chế một chút."



Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên: "Tôi còn ngại mọi chuyện chưa đủ lớn!"



Muốn ồn ào, đương nhiên phải làm đến long trời lở đất! Đem nước triệt để quấy đục rồi!



"Hí..." Tần Phong nhịn không được run run một phen, "Cậu quả nhiên là cáo già, lại muốn phụ nữ đúng không?"



Bùi Dịch đột nhiên dời đi đề tài: "Tôi hôm nay muốn đi Yorkshire, gặp Đồng Đồng một phen."



"Cái gì?" Tần Phong sửng sốt một giây, bỗng nhiên hung tợn nói, "Bùi Dịch, cậu yêu thương người phụ nữ của mình cũng cần phải có giới hạn, thậm chí ngay cả em trai ruột của mình cũng lợi dụng!"



Hiện tại bọn người Hỗ Sĩ Minh ở trong bóng tối chú ý nhất cử nhất động của Bùi Dịch, anh một khi đi gặp Đoàn Tĩnh Đồng, như vậy chuyện Đoàn gia còn có người thừa kế nhỏ tuổi kia tự nhiên giấu diếm không được bao lâu.



"Tần thiếu, hiện tại có người coi chúng ta là thịt béo. Cậu trước tiên nên buông bỏ tình cảm cá nhân, quan tâm đến chuyện chính thì hơn." Bùi Dịch nói xong liền đứng lên, đi ra phía ngoài.



Đoàn Kế Hùng hiện tại là đang chờ anh đi?



"Này, cậu không có nhân tính vậy sao? Tôi chỉ là không cẩn thận nói cậu trước kia bên cạnh có rất nhiều phụ nữ, tôi có nói sai gì sao? Cậu lại để bụng như vậy!" Tần Phong ở phía sau hổn hển hô.



Vừa rồi rõ ràng nói chuyện tán gẫu vẫn còn rất tốt, hai người nói chuyện rất đồng lòng chung lý tưởng, tại sao cuối cùng thụ thương chính là anh!



Bùi Dịch không hề để ý đến anh nữa, mà là trực tiếp đi nhà chính.



Lúc anh đi đến nhà chính, Nhậm Tiếu Vi vừa lúc đi ra.



"Mẹ tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt sao?" Bùi Dịch nhìn thấy mắt bà vẻ mặt tiều tụy, chân mày cau lại.



"Tiểu Dịch?" Nhậm Tiếu Vi vừa thấy con trai lớn của mình, hốc mắt liền đỏ lên, "Tiểu Dịch, mẹ nên làm sao đây, ông ta không cho mẹ gặp Đồng Đồng."



Ánh mắt Bùi Dịch hơi trầm xuống: "Con đi tìm ông ta."



"Không, con không cần đi!" Nhậm Tiếu Vi khẩn trương nói.



Tui cũng biết sinh khí nhé. Cuối tuần u ám hà 😡😡😡😡😡😡😡