Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 209 : Nơi đó có quỷ

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


"Tô tiểu thư, cô tùy tiện cho tôi tìm một chỗ ở là được." Lưu Dĩnh Tuệ sợ Tô Thi Thi không đồng ý, sốt ruột nói.



Tô Thi Thi chỉnh chỉnh sắc mặt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô ta: "Tôi có thể hỏi nguyên nhân được không?"



"Tôi..." Lưu Dĩnh Tuệ tựa hồ có chút sợ hãi, ấp úng hồi lâu nói không ra lời.



Tô Thi Thi ánh mắt u ám vài phần.



Cô đã gặp quá nhiều chuyện như vậy, cho tới bây giờ không còn là một cô bé đơn thuần ngu ngốc như trước. Lưu Dĩnh Tuệ không đơn giản chỉ là một người khách ở lại Đoàn gia mà thôi.



Thân phận của cô ta hiện tại mẫn cảm như vậy, Tô Thi Thi nào dám dẫn cô ta đến chỗ ở của chính mình.



"Tôi chỉ sợ không có biện pháp giúp cô." Tô Thi Thi thấy cô ta nói không rõ, trực tiếp cự tuyệt rồi.



"Tô tiểu thư, tôi van cầu cô. Tôi... Tôi thật sự không dám ở lại nơi đó, nơi đó có quỷ!" Lưu Dĩnh Tuệ nắm tay Tô Thi Thi, sắc mặt so với vừa rồi càng trắng thêm vài phần.



"Chuyện ma quái?" Tô Thi Thi nở nụ cười, "Trên cái thế giới này từ đầu đã không có quỷ, cô có phải bởi vì mang thai nên suy nghĩ lung tung hay không?"



Tô Thi Thi dằn lại tính tình nói: "Tôi nghe nói một số phụ nữ có thai sẽ trở nên như vậy. Cô không cần quá lo lắng, qua một thời gian thì tốt rồi."



"Không phải, thật sự có quỷ. Tôi nói như vậy cực kỳ hoang đường, nhưng mà xin cô tin tưởng tôi, tôi không có lừa cô. Bên trong tòa biệt thự kia thật sự không sạch sẽ..."



Lưu Dĩnh Tuệ cầm lấy tay Tô Thi Thi, đang muốn đem chuyện mình gặp phải thời gian này nói với cô một lần, đột nhiên nghe được nơi xa truyền đến tiếng bước chân trầm trọng.



"Bùi... Bùi tiên sinh?" Lưu Dĩnh Tuệ vừa thấy Bùi Dịch đến, liền buông lỏng tay Tô Thi Thi ra, vội vội vàng vàng nói một câu "Tôi đi trước", xoay người đi đến biệt thự thứ nhất bên kia.



Tô Thi Thi có chút không nói gì.



Chuyện này vẫn thật là có chút không thể nào hiểu nổi.



Cô xoay người hướng tới Bùi Dịch đi qua, nhìn phương hướng vừa rồi Lưu Dĩnh Tuệ rời đi nói: "Cô ta hỏi có thể đến chỗ chúng ta ở được không, nói trong biệt thự bên đó có quỷ."



"Quỷ?" Bùi Dịch nhướng mày, ánh mắt trầm trầm hướng tới biệt thự thứ nhất kia nhìn nhìn.
Phương Thanh Hoa gật đầu: "Mẹ cũng thấy vậy. Ông nội con nghe nói họ Lưu kia trong bụng mang thai con trai, vậy mà lại bình tĩnh như vậy. Điểm này cũng không giống tác phong của ông ta."



"Không sai." Đoàn Ngọc Tường nhíu mày nói, "Con gần đây nghe được tin đồn, ông nội ở bên ngoài còn có con riêng, nếu chuyện này là thật..."



"Con đừng nói bừa." Phương Thanh Hoa cuống quít bịt kín miệng Đoàn Ngọc Tường, thấp giọng nói, "Cha con sắp trở về rồi, chuyện này không thể nói trước mặt ông ấy."



Thời gian này Đoàn Chấn Ba tính tình càng ngày càng cáu kỉnh, bà ta nào dám trêu chọc.



Nhất là chuyện có con riêng này, không nói đến thật giả, dù sao là không có thể ở trước mặt ông ta ra.



Đoàn Ngọc Tường gật đầu: "Lưu Dĩnh Tuệ phỏng chừng còn có thể đi tìm Tô Thi Thi, xem ra chúng ta cần phải nắm chặt thời gian rồi."



Cô ta nói xong đứng lên, đi đến bên ngoài, nhìn tòa biệt thự bên cạnh kia, trong mắt đều là không cam lòng.



"Tô Thi Thi, dựa vào cái gì cô có thể được anh ấy yêu thương!"



Cô ta từ lần đầu tiên nhìn thấy Bùi Dịch đã bắt đầu thích anh. Nhiều năm như vậy, trong lòng cô ta chỉ có anh. Cố gắng để cho chính mình trở nên ưu tú, cũng là vì anh.



Đúng là Bùi Dịch chưa từng có coi trọng cô ta dù chỉ một lần!



"Tôi thật sự không cam lòng!" Đoàn Ngọc Tường yên lặng nhắm mắt lại, cảm giác không cam lòng kia bứt rứt khó chịu ở trong lòng khiến cho cả người cô ta đều đã hoàn toàn run rẩy.



"Hí..." Trong biệt thự thứ hai, Tô Thi Thi nằm ở trên giường co rúm thân thể lại một phen, đối với người đàn ông đang đè trên thân mình nói: "Đi đóng cửa sổ đi, có chút lạnh."



Bùi Dịch sắc mặt trầm xuống: "Em lập tức sẽ nóng lên đây."



"Này..." Tô Thi Thi sắc mặt đỏ bừng, đột nhiên hô, "Hình như thuốc hôm nay vừa hết."



"Vậy càng tốt, có thể sinh đứa bé!" Bùi Dịch đồng loạt bắt được chân của cô, kéo cô về trên giường, ánh mắt khóa chặt cô.



"Lần này xem em trốn chỗ nào!"