Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 259 : Tô tiểu thư nổi giận

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


Edit: (Mít)



Beta: Ryeo



Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào phòng, đánh thức người đang ngủ say.



Thời điểm Tô Thi Thi tỉnh lại, phát hiện bên cạnh không có ai, không khỏi có chút mất mát.



Anh ấy không trở về sao? Ngày hôm qua cô chạy một ngày, mệt đến mức chịu không được ngủ thiếp đi. Vốn là tưởng buổi sáng hôm nay có thể nhìn thấy anh, không nghĩ tới vị trí bên cạnh trống không, sờ lên lạnh lẽo một mảnh.



Cô mặt mày ỉu xìu đi xuống giường, đang muốn đứng lên, liếc mắt thấy trên tủ đầu giường đặt một mảnh giấy nhỏ.



Tô Thi Thi trong lòng vui vẻ, vội vàng cầm lên đọc lời ghi chép.



" Buổi sáng tốt lành. Yêu em. - - Dịch."



( Mít: huhu, tôi cũng sángdậyvừamởmắtđieditđây, ănbánhgatonorồiT_T)



Khóe miệng Tô Thi Thi không tự giác cong lên, ôm giấy ghi chép màu trắng vào trong ngực, cười đến giống như thiếu nữ hoài xuân một dạng.



Tim, rất nhanh đều lấp đầy vị ngọt đến ngấy rồi.



U ám chốc lát được quét sạch, Tô Thi Thi tâm tình thật tốt đứng lên, vặn eo bẻ cổ đi vào phòng thay đồ.



Khóe miệng của cô duy trì tươi cười, ánh mắt chậm rãi đảo qua, hôm nay muốn mặc cái gì...



"A, Sao lại thế này?"



Tô Thi Thi xoa xoa mắt. Cô không nhìn lầm, trong tủ quần áo của cô thật sự có rất nhiều quần áo, được nhét đầy ắp. Cô lấy ra một bộ quần áo ngẫu nhiên trong đó, khóe miệng giật giật.



Chanel mẫu mới nhất.



Lại lấy ra một bộ khác, Dior kiểu dáng mới nhất.



Lại lấy ra, khăn lụa của Givenchy.



A - - những thứ này còn không tính, khoa trương hơn chính là, trong ngăn tủ bên cạnh treo ngập tràn một ngăn tủ lễ phục cao cấp!



Hồng, trắng, vàng kim, lam, phấn... Áo cúp ngực, áo nghiêng vai, áo eo cao, áo eo thấp... Rực rỡ muôn màu, cái gì cần có đều có!




Người em trai này nếu gặp chuyện không may, mẹ anh nhất định phát điên!



Sau khi Bùi Dịch cúp điện thoại, cầm lấy tây trang áo khoác, đi ra bên ngoài.



Mà lúc này trong văn phòng tổng giám đốc, Hỗ Sĩ Minh cũng nhận được tin tức.



"Mất tích?" Hỗ Sĩ Minh đang xem văn kiện, động tác ngừng lại, ngẩng đầu nhìn trợ lý của mình.



Trợ lý thật cẩn thận nói: "Nghe nói là một vị khách nhỏ tuổi của Đoàn gia."



" Vị khách nhỏ tuổi?" Hỗ Sĩ Minh nhẹ cười, trong mắt ngoan độc chớp lóe rồi biến mất.



Chuyện này Đoàn Kế Hùng lừa gạt trẻ con ngốc còn được, làm sao giấu giếm được mắt bọn hắn?



"Cuối cùng cũng đến." Hỗ Sĩ Minh tựa lưng vào ghế ngồi, khóe miệng hiện lên quét xuống lãnh ý.



Hắn trái lại cực kỳ chờ mong đứa con riêng trong truyền thuyết kia đến.



"Tô Thi Thi bên kia đang làm gì?" Hỗ Sĩ Minh nghĩ nghĩ hỏi.



Trợ lý vội vàng nói: "Tô tiểu thư cùng Tống tiên sinh còn có Ôn tiểu thư, cùng hợp tác mở một công ty thiết kế, đã thuê văn phòng, ngay giữa Minh Đỉnh chúng ta và Xây dựng Tiệp Khắc, đi mất năm phút đồng hồ."



"Tốc độ so với trong tưởng tượng của tôi vẫn còn nhanh hơn."



Hỗ Sĩ Minh đứng lên, chỉnh sửa quần áo chính mình, có vẻ đăm chiêu nói: "Tô tiểu thư, cô so với tưởng tượng của tôi càng thêm có tố chất."



Làm sao bây giờ? Tôi đối với cô càng ngày càng cảm thấy hứng thú rồi.



( Mít: * ngứangứa * =_= Gáicóchồngvẫnkhôngtha, đồ động vật ăntạp!!!!!!!)



Hỗ Sĩ Minh nhận áo khoác tây trợ lý đưa mặc vào, nói với trợ lý: " Dời hội nghị buổi chiều lại, tôi muốn đi gặp Tô tiểu thư một lần."



"A? Vâng. " Trợ lý nói xong nhịn không được run run một phen. Anh ta cảm thấy người bị ông chủ của anh ta nhìn trúng thật đáng thương.



Nhưng anh ta càng sợ hãi chuyện, tổng giám đốc của anh ta cùng vị Bùi tổng kia đối đầu hơn.



Bởi vì bọn họ từ đầu đã không thắng nổi!