Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 26 : Thím trẻ

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


"Để cô ta ở cửa đi. Anh đi được rồi." Tô Thi Thi ngồi ở trên ghế sofa, chậm rì rì đặt Cốc trà xuống.



"Tô Thi Thi, cô chính là kẻ tiện nhân!" Đoàn Ngọc Lộ giận đến ác miệng mắng to, đứng ở cửa hất tóc chửi bậy.



Cô lớn lên từng này tuổi. Chưa từng chịu mất mặt đến như thế!



"Sao vậy, Đòan Nhị Tiểu Thư chân không đau rồi hả?" Tô Thi Thi liếc Đoàn Ngọc Lộ chân mặc quần dài, âm thầm liếc mắt ra hiệu cho Tiểu Ưu đứng ở phía sau cửa.



Tiểu Ưu liền gật đầu, tay liền đưa đến trên khung cửa có 1 sợi dây dang buông xuống, mạnh mẽ lôi kéo.



"Tô Thi Thi, tôi sẽ không bỏ qua cô, tôi..."



"ào..."



Một chậu nước từ trên trời giáng xuống, đỏ lên người Đoàn Ngọc Lộ đang mải mê nói kia.



Đoàn Ngọc Lộ đứng yên tại chỗ, cả người nước chảy xuống ướt nhẹp, mắt mở ra không nổi, ngốc nghếch đơ ra đó.



"Ai nha, cô hiện tại cũng biến thành một con gà rồi." Tô Thi Thi đứng lên chậm rãi hướng cửa đi tới, khinh thường đánh giá Đoàn Ngọc Lộ, gằn từng chữ nói, "Ướt sũng!"



Dám vũ nhục mẹ cô, cô hắt cho cô ta một chậu nước là quá nhẹ tay rồi!



"Cô!" Đoàn Ngọc Lộ lúc phản ứng kịp, nhất thời thét chói tai muốn bổ nhào qua, "Tô Thi Thi, tôi muốn giết cô!"



Nhưng cô ta còn chưa đi được một bước, đã bị vệ sĩ ở một bên giữ chặt cổ áo, vươn tay lôi trở ra.



Đoàn Ngọc Lộ sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, không dám thở mạnh một phen.



Tô Thi Thi nhàn nhạt liếc cô ta một cái: "Đoạn Nhị Tiểu Thư này bộ dáng nhếch nhát, đi vào sẽ làm nhà chúng tôi ô uế, có chuyện liền đứng ở cửa nói đi."



"Cô!" Đoàn Ngọc Lộ tức giận đến toàn thân phát run, ra sức hít thở không khí, cố kìm nén để cho chính mình không bạo phát ra.



Cô ta hôm nay tìm đến Tô Thi Thi là có chuyện muốn thương lượng!




"Ngọc Lộ!" Phương Thanh Hoa quýnh lên, nhìn người hầu hỏi, "Nhị Tiểu Thư xảy ra chuyện gì?"



"Phu nhân, chúng ta cũng không phải rất rõ ràng rồi sao. Giống như tiểu thư bị cái cô Tô tiểu thư kia khi dễ rồi." Người hầu thật cẩn thận nói.



Phương Thanh Hoa tay liền nắm chặt thành quả đấm, căng thẳng hít một hơi thật sâu, đối với người hầu khoát tay: "Các người đi xuống trước đi."



Bà ta nói xong xoay người vào phòng, đi tới Đoàn Ngọc Lộ phòng, lại phát hiện môn bị khóa, chỉ nghe đến chính mình tiểu nữ nhi ở bên trong khóc.



Phương Thanh Hoa sắc mặt trầm trầm, trở về phòng của mình, nghĩ nghĩ, cầm điện thoại ra gọi cho von gái bà ta đang ở nước ngoài. Đem chuyện đã xảy ra nơi này đều nói một lần, để cho con gái lớn của bà ta mau trở lại.



"Hắt xì!" Đang ở trong biệt thự, lúc ăn cơm trưa Tô Thi Thi liền nhảy mũi hai cái liên tục.



Cô xoa cái mũi, buồn bực nói thầm: "Nhất định là mẹ con nhà họ Đoàn đang mắng tôi."



Bên cạnh bỗng nhiên duỗi qua một bàn tay. Bùi Dịch lấy mu bàn tay thăm dò một chút cái trán của cô, cau mày nói; "Không phải bì chuyện tối hôm qua mà bị cảm lạnh rồi chứ?"



Tô Thi Thi sắc mặt đỏ lên, buồn bực nói: "Người nào ở bên cạnh cửa sổ làm cả đêm mà không cảm lạnh?",



Sơn Trang Đoàn gia lại ở lưng chừng núi, nhiệt độ không khí so với trong thành phố thấp hơn rất nhiều. Hơn nữa buổi tối ngày hôm qua, không mở điều hòa cũng thật lạnh khoái. Ngày hôm qua lăn qua lăn lại cả đêm, Tô Thi Thi thật đúng là cảm giác có phần bị cảm.



"Khụ khụ..." Bùi Dịch xấu hổ ho khan một tiếng, cô gái này thật đúng là cái gì cũng dám nói.



Anh cùng cô ăn cơm không mất nhiều thời gian lắm, đứng dậy từ trong cặo công văn cửa mình đưa ra một chồng văn kiện đưa cho Tô Thi Thi: "Chính mình chọn một công ty đi."



"Cái gì?" Tô Thi Thi lướt mắt qua nhìn thử liền thấy, mi mắt mạnh trừng lên, "Phỏng vấn tuyển chọn?"



Anb vậy mà sẽ giúp cô tham gia phỏng vấn tuyển chọn?



Không đúng - -



"Anh có âm mưu gì?" Tô Thi Thi cảnh giác nhìn Bùi Dịch, "Trước đó nói qua, tôi sẽ không tới công ty anh làm việc rồi!"