Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 27 : Anh trai không phải...

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


Bùi Dịch trên cao cúi xuống nhìn Tô Thi Thi, thẳng thấy mặt cô càng ngày càng đỏ có dấu hiệu sắp nổi giận, mới nhàn nhạt địa nói: "Nơi này tổng cộng có 10 công ty để phỏng vấn, chỉ có 1 cái là của tôi."



"Cái gì?" Tô Thi Thi bùng nổ rồi.



Bùi Dịch một tay kéo cô ấn trở về ghế tựa, đưa mắt nhìn trên tay cô thông báo phỏng vấn: "Một phần mười xác suất mà thôi, sao vậy, không dám đánh cược một lần?"



Tô Thi Thi đem một xấp tài liệu thông báo phỏng vấn nghĩ muốn ném đi, nhưng nghĩ lại, hỏi: "Có phải hay không tôi không thể phản đối chuyện đi phỏng vấn này?"



Bùi Dịch nhếch môi: "Thông minh."



Cô không tuân theo anh, anh tự nhiên là có biện pháp khác. Cho phép chính cô lựa chọn.



Tô Thi Thi nhíu mày: "Nếu tôi chọn trúng là công ty của anh?"



"Không có nếu."



"Nhưng là..."



"Cô quá chỉ biết suy bụng ta ra bụng người."



"Anh!" Tô Thi Thi thở không ra hơi, cúi đầu nhìn xem thông báo phỏng vấn trong tay, tựa hồ như đã cam chịu số phận.



Trước đây Bùi Dịch đã nói qua không cho cô đi ra ngoài làm việc, hiện tại rất không dễ dàng anh mới chịu thỏa hiệp, cô không đồng ý cũng phải đồng ý.



"Có tiền liền giỏi lắm!" Tô Thi Thi nói thầm vài tiếng, bắt đầu xem thử mấy cái thông báo phỏng vấn.



Để cho cô ngoài ý muốn chính là, 10 thông báo phỏng vấn 10 cái, thì có 9 đều là xí nghiệp hạng ba, so với công ty trước đây của cô không sai biệt lắm về quy mô. Nhưng có một công ty là - -



"Xây dựng Tiệp Khắc?" Tô Thi Thi chấn kinh không thôi.



Đây là một công ty kiến trúc và thiết kế, được trong nước thậm chí là thế giới đánh giá rất cao về đội ngũ xây dựng và thiết kế. Bên trong đều là những Thiết Kế Sư đầy năng lực, nghĩ muốn vào công ty này là điều không thể nào.



"Tại sao lại có "xây dựng Tiệp Khắc"?" Tô Thi Thi nghĩ mãi không xong, cô quả thật rất muốn vào làm việc ở công ty này, nhưng cô không có khả năng hơn nữa lại không có người chống lưng.



"Là công ty của Bùi Dịch sao?" Tô Thi Thi rất nhanh liền phủ quyết ý nghĩ này.



Cô biết rõ, Tổng giám đốc của "xây dựng Tiệp Khắc" hình như không phải họ Bùi, cũng không phải họ Đoàn. Mà còn Bùi Dịch dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng đích là kinh doanh khách sạn, lần đầu họ gặp nhau chính là khách sạn của Bùi Dịch.



"Công ty này rõ ràng như vậy, mà anh là người mưu mô như thế, hẳn sẽ không làm chuyện để cô có thể phát hiện ra?" Tô Thi Thi nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy được một công ty khác chuyên môn trang hoàng khách sạn càng giống là công ty con của Bùi Dịch



"Chắc chắn là công ty này rồi!" Tô Thi Thi hít một hơi thật sâu.
Tô Thi Thi lông mao lập tức dựng đứng cả lên: "Không cần! Bùi tổng anh khí thế quá cường đại, sợ sẽ dọa đến anh ấy..." Gặp Bùi Dịch sắc mặt càng ngày càng khó coi, cô buồn bực hỏi: "Thật là, anh tại sao muốn đi cùng tộ? Anh lại không quen biết anh ấy."



Bùi Dịch hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: "Là "Ca ca" của em, tôi không nên đi đón cậu ta sao?"



Anh đem hai chữ ca ca nói ra được đặc biệt trọng.



Tô Thi Thi một càng thêm khó hiểu. Anh hẳn không là biết Tống Trọng Hạo ca ca kia thích đàn ông đi?



Hẳn là, Bùi Dịch này là người đàn ông tâm cơ như vậy, nhất định đã sớm cho người ta điều tra qua.



Tô Thi Thi cầu nguyện, ngày mai Bùi Dịch nhìn thấy Tống Trọng Hạo, có thể thủ hạ lưu tình.



10 phút sau, xe đến chỗ góc rẽ của cao ốc "xây dựng Tiệp Khắc".



Tô Thi Thi khẩn trương nhìn ra bên ngoài, vừa hướng lái xe nói: "Liền ở trong này, đừng nên làm cho người ta để ý. Thế nên, dừng lại đi, tôi xuống đây được rồi."



Cô nói xong, liền gióng như phía sau đang bị sói truy đuổi, nhảy xuống xe bỏ chạy rồi.



Bùi Dịch nhìn bóng dáng Tô Thi Thi đi xa, khóe miệng không tự giác lại cong lên.



"Không biết cô bây giờ lại sẽ cho tôi bất ngờ gì đây?"



Bùi Dịch cực kỳ chờ mong.



Anh chỉ là làm cho người ta gửi thư mời phỏng vấn cho Tô Thi Thi, nhưng không có làm cái gì khác. △△,



"Xây dựng Tiệp Khắc" lựa chọn nhân viên cực kỳ nghiêm khắc và vô cùng đáng sợ, cả nước nổi danh.



"Cô gái ngốc không chịu nghe lời, lần này nên cho cô chút giáo huấn rồi."



Anh tựa vào ở trên ghế, nhớ tới cái gì đó, bấm điện thoại gọi cho thư ký.



"Mẹ con Hà thị được thả ra rồi sao? Uh"m, tạm thời không cần đi quản bọn họ. Để cho Dương Dũng âm thầm đi theo bảo vệ Tô tiểu thư."



Bùi Dịch cúp điện thoại, nhìn bên ngoài xe cộ qua lại, ánh mắt càng ngày càng mờ.



"Đoạn Kế Hùng, chờ ông trở về, tôi sẽ đưa ông một phần đại lễ."



Vị "cha kế" này của anh, là nên trao nhận kích thích rồi.