Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 261 : Tô tiểu thư thật có tiền đồ
Ngày đăng: 21:33 20/04/20
Edit: Moon
Beta: + Ryeo
"Đây rốt cuộc là tình huống gì?" Tô Thi Thi trước mặt này trở mặt còn nhanh hơn lật sách khiến cậu bé nhở trơn tròn mắt.
"Tô Thi Thi, chị là người đàn bà xấu!" Đoàn Tĩnh Đồng trừng con mắt tròn xoe, giống như là vừa chịu ủy khuất lớn, vừa khóc vừa nhào vào Tô Thi Thi.
Cậu bé này không biết có phải là bị thừa dinh dưỡng không, cơ thể cực kì chắc khoẻ. Giờ phút này cậu bé nắm thật chặt quả đấm, nhắm ngay mặt Tô Thi Thi mà đánh.
"Tô tiểu thư cẩn thận!"
"Trời ạ!"
Quản gia và Tiểu Ưu bị dọa sợ tới mặt mũi trắng bệch, thục mạng chạy tới.
Nhưng bọn họ cách khá xa, không theo kịp tốc độ của Đoàn Tĩnh Đồng.
"Xong rồi..."
Quản gia và Tiểu Ưu trơ mắt nhìn Đoàn Tĩnh Đồng đánh vào người Tô Thi Thi, chân mềm nhũng thiếu chút nữa là ngã xuỗng.
"Đồ trẻ con!" Tô Thi Thi nổi giận.
Tiểu mập mạp này muốn phá cô nhưng không thành!
Phải đánh đòn!
Chân phải của Tô Thi Thi lùi về phía sau nghiêng người thật nhanh, giơ tay bắt lấy cánh tay phải của Đoàn Tĩnh Đồng, khom lưng bẻ tay cậu nhóc qua sau, ra vẻ như sắp bẻ gãy nó.
"Đừng..." Quản gia bọn họ sợ hết hồn.
Đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, thì Tô Thi Thi giật mình, suýt nữa đẩy bả vai Đoàn Tĩnh Đồng ngã xuống.
Sau đó ____
Mọi người đều thấy tiểu mập mạp này bị một cô gái ra sức túm tay, rồi xách lên, nhưng đột nhiên xoay người lại một cái, đã bẻ tay của cậu nhóc ra sau lưng.
"A!" Trong phòng khách vang lên một trận hét chói tai.
Đoàn Tĩnh Đồng điên rồi, cậu sao có thể bị người phụ nữ này bắt nạt được.
"Chị buông tôi ra!" Đoàn Tĩnh Đồng liều mạng dùng giằng, làm bộ cắn vào chân Tô Thi Thi.
Anh không phải là muốn động thủ chứ?
"Tô Thi Thi " Bùi Dịch quay đầu, mặt vẫn lạnh như băng không chút thay đổi nhìn Tô Thi Thi nói: "Bị một đứa trẻ khinh thường thành cái bộ dạng này, em thật là càng ngày càng không có tiền đồ!"
"Em..." Tô Thi Thi im lặng, trái tim bởi vì lúc nãy bị Đoàn Tĩnh Đồng nói những lời không suy nghĩ mà đau lòng nhưng bây giờ đột nhiên vào lúc này tan thành mây khói.
"Dù sao cũng là em trai anh, là do em đánh quá nặng tay..."
"Là nó không ngoan, hỗn láo với người lớn, còn dám nói dối giúp nó." Bùi Dịch hận không thể rèn sắt thành thép liếc mắt một cái nhìn Tô Thi Thi.
Cô gái này lúc đối mặt với anh đều nhanh mồm nhanh miệng, bây giờ ngay cả tên nhóc con này cũng đấu không lại, uổng công anh nuôi cô!
Tô Thi Thi cảm thấy im miệng là cách tốt nhất.
Bất quá Bùi tiên sinh bao che cô trắng trợn như vậy, có phải quá làm tổn thương tâm hồn của đứa trẻ này rồi hay không?
Nhưng cô lúc nhìn thấy Đoàn Tĩnh Đồng thiếu chút nữa tròng mắt rớt ra ngoài.
Đứa trẻ này mới vừa rồi còn giương nanh múa vuốt phách lối vô cùng, giờ phút này trở nên ngoan ngoãn quỳ xuống đất. Cúi đầu nhận lỗi, dáng vẻ này nhìn qua lại có chút đáng thương.
Tô Thi Thi chợt lắc đầu mạnh một cái. Cô thật là bị quỷ ám rồi. Tên trẻ con này tuy là người không bản lãnh, nhưng tuyệt đối không ngây thơ!
"Dương Dũng đem ván giặt vào đây " Bùi Dịch liếc Đoàn Tĩnh Đồng một cái, trầm giọng nói.
"Anh, em sai rồi!" khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn Tĩnh Đồng trắng bệch, muốn khóc nhưng lại không dám, bộ dáng kia thật sự đáng thương.
"Ván giặt?" Tô Thi Thi hoài nghi mình nghe lầm nói "Trong nhà chúng ta có thứ này sao?"
Bùi Dịch mím môi, ánh mắt rơi trên người Đoàn Tĩnh Đồng, gằn từng chữ nói: "Mới vừa mua!"
"Anh... Lợi hại!" Tô Thi Thi cạn lời rồi
Cô lúc trước còn hoài nghi cô gửi tin ngắn còn chưa được bao lâu, Bùi Dịch tại sao đã trở về rồi. Thì ra anh đã sớm biết, hơn nữa còn chuẩn bị ván giặt.
"Bùi tiên sinh, anh thật hiểu rõ em trai của mình!" Tô Thi Thi liếc mắt một cái nhìn cậu bé đang cúi đầu ủ rũ kia, lặng lẽ rời đi ánh mắt.
Sau này đoán chừng sẽ không yên lặng nữa!
Cô thật muốn khóc.
Tui đã trở lại, ai nhớ tui ko?Ryeo 😊😊😊😊😊😊