Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 306 : Chó độc thân sẽ không hiểu đâu
Ngày đăng: 21:34 20/04/20
Edit: Lyhna
Beta: Hương Cyndi
Không khí trong phòng họp an tĩnh hai giây, ngay sau đó bộc phát ra một trận bàn tán xì xào, tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn chằm chằm màn hình chiếu...
Một bản thuyết trình được soạn thảo cẩn thận tỉ mỉ dành cho mọi người đột nhiên biến mất ngay trước mắt họ.
Tô Thi Thi ngây ngốc, vội vàng di di con chuột, rút USB ra rồi lại cắm vào.
Nhưng dữ liệu bên trong USB rỗng tuếch, không có một văn bản nào.
"Sẽ không độc ác như vậy chứ?" Tô Thi Thi ngẩng đầu nhìn về phía Hỗ Sĩ Minh đang ngồi cách đó không xa.
Trò đùa này hơi bị lớn rồi nha!
Tài liệu lúc cô thuyết trình cũng biến mất, USB do công ty xây dựng Minh Đỉnh cung cấp, mọi người sẽ nghĩ ra sao về việc này.
Khóe miệng Tô Thi Thi hơi giật giật.
Không hổ danh là anh trai của Hỗ Quân Nhạc, bản lĩnh của hai người họ giống nhau như đúc.
Mà lúc này, trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty xây dựng Tiệp Khắc, một tay Tần Phong bắt lấy cổ tay Bùi Dịch, còn tay kia chỉ vào màn hình máy tính, hơi thở run rẩy.
"Cậu điên rồi phải không?" Anh ta im lặng hồi lâu rồi đột nhiên rống lên đầy giận dữ. "Cậu phá Thi Thi làm gì? Em ấy không thể hoàn thành công việc, cậu muốn hạ bệ em ấy à?"
Tần Phong thật sự lờ mờ rồi. Bùi Dịch rốt cuộc muốn làm gì?
"Buông tay." Bùi Dịch rất tỉnh táo, hơi giật cổ tay của mình lại.
Một giây tiếp theo, Tần Phong giống như bị kim châm vội vàng buông lỏng tay ra.
Nhưng anh vẫn không hiểu: "Rốt cuộc cậu muốn làm gì?"
"Đây là tâm linh tương thông của người yêu nhau, cậu là chó độc thân đương nhiên sẽ không hiểu đâu." Bùi Dịch quay đầu nhàn nhạt liếc Tần Phong một cái, ngay sau đó lại chuyển dời đến màn ảnh, ánh mắt khóa chặt vào hình ảnh của Tô Thi Thi.
"Chết tiệc!" Tần Phong tức đến nỗi suýt chút nữa phun ra một ngụm máu. Lúc nào rồi mà người này còn không quên đả kích anh ta đôi câu.
Chẳng qua là... Tần Phong âm thầm liếc Bùi Dịch một cái, người này chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ làm như vậy.
Vậy rốt cuộc anh muốn làm gì?
Đúng lúc này, điện thoại của trợ lý vang lên, anh ta đi tới một bên nhận nghe, chỉ một giây sau sắc mặt liền thay đổi, vội vàng đã chạy tới bên cạnh Hỗ Sĩ Minh, rỉ tai nói thầm: "Tổng giám đốc, hệ thống của chúng ta lại bị công phá!"
"Sh**!" Sắc mặt Hỗ Sĩ Minh thoắt cái liền tối sầm.
Quả nhiên là thế!
"Tổng giám đốc, chuyện bản thuyết trình kia có phải người kia làm hay không, nhưng tại sao hắn lại muốn hại Tô tiểu thư chứ?" Trợ lý nhỏ giọng hỏi.
"Không hay rồi!" Sắc mặt Hỗ Sĩ Minh trầm xuống, vừa định nói gì đó, đột nhiên đèn trong phòng họp lóe lên một cái, ngay sau đó chỉ nghe phịch một tiếng, có một bóng đèn bị nổ.
Một giây tiếp theo, mọi người nghe thấy trong phòng họp vang lên một chuỗi tiếng ào ào, giống như trời mưa vậy.
Không đúng, chính xác là trời mưa!
"Hệ thống phòng cháy khởi động!" Những đại diện của các công ty khác cũng sợ ngây người, đang yên đang lành sao lại phun nước chứ?
"Anh!" Hỗ Minh Phỉ nhìn nước đang ào ào phun xuống, tức đến nỗi suýt nữa ngất đi.
Vậy mà lại dùng đúng một chiêu như vậy! Đáng chết, còn ở ngay trước mặt bao nhiêu khách hàng đại diện chứ!
"Bùi Dịch!" Hỗ Sĩ Minh siết chặt nắm đấm, chỉ nghe được một chuỗi âm thanh rắc rắc khớp xương bị lệch khỏi vị trí.
Anh ta nói một câu qua kẽ răng: "Tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!"
"Cút đi!"
Bên này, Tô Thi Thi và Đổng Tiêu Tiêu vừa mới bước ra khỏi cao ốc công ty xây dựng Minh Đỉnh, liền nghe thấy tiếng la hét từ bên trong truyền tới.
Các cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cả tòa nhà lớn dường như bị đi mất khống chế, trần nhà không ngừng phun nước ra ngoài, tình cảnh miễn bàn là có bao nhiêu đặc sắc.
"Oh my chúi!" Đổng Tiêu Tiêu che miệng lại, kinh sợ đến nỗi con ngươi cũng sắp rơi ra ngoài, "Tôi cuối cùng cũng được tận mắt chứng kiến một lần!"
"Quá... độc ác rồi!" Tô Thi Thi nhìn một màn trước mắt, gương mặt không kìm được giật giật hai cái.
"Bùi Dịch, là anh sao?"
"Tôi, thật cạn lời!"
Nhưng rốt cuộc anh làm thế nào chứ?