Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 423 : Ác mộng đến đây (H+)

Ngày đăng: 21:35 20/04/20


Bên ngoài "Thi Dịch", đường phố trống không. Hai bên đèn đường sáng tỏ lẻ loi đơn độc lại có chút sâu xa phát ra ánh sáng lạnh, có vẻ trống vắng lại rét lạnh.



Hồng Cầm sợ run cả người, nghi hoặc đi đến phòng bảo vệ ở cửa hỏi thăm bảo an một chút, lại biết được một cái tin tức kinh người.



Đoàn Ngọc Tường bị một người phụ nữ tới đón đi rồi!



"Quả nhiên là có âm mưu! Không cần nghĩ cũng biết là mẹ con bọn họ giở trò quỷ." Hồng Cầm sắc mặt băng lãnh, không nhiều lời liền đi tìm Nhậm Tiếu Vi báo cáo tin tức rồi.



Bà ta vừa rời đi, quản gia cũng đến chỗ cửa, cũng hỏi tin tức Đoàn Ngọc Tường.



"Bị người dẫn đi rồi? Thấy rõ ràng người kia sao?" Người quản gia nghĩ đến đầu tiên cũng là Phương Thanh Hoa, Đoàn phu nhân trước kia. Nhưng ông ta vẫn sợ là người khác, nên vẫn để cho bảo an mở băng theo dõi xem thử.



"Người phụ nữ này nhìn không giống như là Đoàn phu nhân?" Quản gia nhìn đến hình ảnh theo dõi, vẻ mặt rùng mình.



Trên hình ảnh, người phụ nữ kia dùng khăn trùm đầu che khuất diện mạo, hiển nhiên là không muốn để cho người ta nhìn thấy rõ khuôn mặt thật của mình.



Nhưng người phụ nữ này cao khoảng 1m7, mà Phương Thanh Hoa chỉ có 1m65, dựa vài thân hình này tuyệt đối không có khả năng là Phương Thanh Hoa.



Ryeo: Đố mọi người biết là ai nè 😊😊😊😊😊



Quản gia không dám sơ ý, một bên phái người đi thăm dò tung tích Đoàn Ngọc Tường, một bên khẩn trương đi báo cáo nhanh cho Bùi Dịch.



Mấy phút đồng hồ sau, quản gia rời đi.



Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch sắc mặt đều có chút ngưng trọng.



"Anh cảm thấy được đó là người nào?" Tô Thi Thi nhíu mày hỏi.



Bùi Dịch lắc đầu: "Tạm thời vẫn không rõ ràng lắm. Có rất nhiều loại khả năng. Nhưng mà Đoàn Ngọc Tường hiện giờ không có giá trị lợi dụng, không biết người mang cô ta đi là có ý tứ gì."



"Quả thật có điểm không nghĩ ra." Tô Thi Thi xoa xoa trán, tâm tình có phần phức tạp.




"Cô là ai?" Gió bắc từng cơn từng thổi đến, Đòan Ngọc Tường bọc một cái chăn mỏng, lạnh run.



Đứng ở đối diện cô ta là một cô gái, mặc trên người toàn thân mặc áo thổ cẩm thêu hoa, trên đầu quấn một cái khăn trùm đầu, người này giống như là người các dân tộc vùng Đông Bắc dến.



Cô gái kia lộ một đôi mắt tròn vo, nghe được lời Đoàn Ngọc Tường nói, miệng nhếch lên, lộ ra hàm răng mất đi hai cái răng cửa.



"Nhanh như vậy, liền quên tôi rồi hả?" Cô gái kia nhìn thân thể Đoàn Ngọc Tường từ trên xuống dưới, trong mắt hiện lên quét xuống khinh thường.



"Không nghĩ tới cô thảm như vậy, đây là bị người người ta đuổi ra ngoài? Tôi đoán xem, là bị Tô Thi Thi đuổi ra, hay vẫn lại là bị Bùi Dịch đuổi ra? Hoặc là nói, là bị Nhậm Tiếu Vi đuổi ra?"



Người kia nói xong, vươn tay kéo chăn trên người Đoàn Ngọc Tường ra, nhìn chằm chằm thân thể của cô ta nói: "Mới bao lâu không thấy, dáng người của cô sao lại trở nên xấu xí như thế rồi hả? Cô như vậy, mà muốn đi câu dẫn Bùi Dịch? Có phải quá tự cao rồi hả?"



"Cô... Cô..." Đòan Ngọc Tường nghe được tiếng của người kia, liền chấn kinh rồi, đến nói đều quên nói.



Giọng nói này so với vừa rồi cô ta ở hậu hoa viên nhìn thấy Bùi Dịch lại vẫn để cho cô ta chấn kinh hơn.



Cô ta cho rằng nghe mình lầm, ra sức ngoáy ngoáy lỗ tai, thì thào nói: "Không, tôi nhất định là đang nằm mơ."



"Nằm mơ?" Cô gái kia bỗng nhiên vươn tay vặn chặt lỗ tai Đoàn Ngọc Tường, nghiến răng nghiến lợi nói, "Có giấc mộng nào chân thật như vậy à!"



Cô gái kia cổ quái cười lạnh ở trong gió đêm càng tăng thêm hơn một tia rét lạnh.



"Tôi đã trở về, ác mộng của các người, quả thật muốn bắt đầu rồi!"



Thính vừa đáp xuống mặt đất 😂😂😂😂😂



Tui đang rảnh và tui đi dạo 1 vòng đọc cmt trên các web khác, tui đi chết đây 😭😭😭😭😭😭😭



Chắc bỏ đi dịch tranh cho nó lành quá 😏😏😏😏😏