Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 424 : Cậu chỉ là so với tôi khiêm tốn hơn....
Ngày đăng: 21:35 20/04/20
Gió bắc lạnh thấu xương, Đoàn Ngọc Tường bó chặt chăn mỏng, băng lãnh thấu xương.
Cô ta không thể tin nhìn người phụ nữ trước mắt, thân thể run run, nhưng mà một câu đều đã nói không nên lời, chỉ có sợ hãi thật sâu.
Trải qua chuyện xảy ra vừa rồi tại Thi Dịch, sự tự tin sau cùng của cô ta cũng bị đả kích tiêu tán, không còn có một tia ý chí chiến đấu.
Lúc này, cô gái bị mất hai cái răng của kia bỗng nhiên tiến lên một bước, hướng Đòan Ngọc Tường oán độc cười rộ lên, thấp giọng nói một câu.
Đoàn Ngọc Tường mạnh trợn to mắt, sợ hãi nói không ra lời.
"Tôi sẽ lại tới tìm cô." Cô gái kia nói xong câu này, bọc khăn trùm đầu, xoay người rời đi rồi.
Cô gái kia hẳn là trước đó đã nghiên cứu kỹ đường đi nước bước, lúc này quen thuộc, tránh được camera theo dõi, rất nhanh liền biến mất ở tại đường cái.
Đoàn Ngọc Tường ngơ ngẩn nhìn phương hướng cô ta rời đi, câu nói sau cùng kia giống như là ma chú một dạng, ở trong đầu cô ta phóng đại.
"Không!" Đoàn Ngọc Tường lui vào trong góc, cúi đầu nhìn đến quần áo rơi trên mặt đất, cúi người nhặt lên, cũng bất chấp sẽ bị người ta thấy, run rẩy mặc vào tại chỗ.
Một lúc sau, cô ta đem áo lông khẽ quấn, ba chân bốn cẳng chạy đi. Hoàn toàn quên chính mình đến tìm Tô Thi Thi, là muốn cầu xin cô đi để cho cô ta cùng Đoàn Chấn Ba gặp mặt một lần.
Mấy ngày hôm trước Đoạn Chấn Ba đột nhiên bị Bùi Dịch đón trở về Đoàn gia, từ đó về sau liền cùng các cô đoạn tuyệt liên hệ.
Đoàn Ngọc Tường hiện giờ đang làm tại một quán bar rất nhỏ, là tiểu thư tiếp rượu (tự hiểu đi ha, nghề nghiệp tế nhị ấy), thu nhập càng ngày càng kém. Hiện tại toàn bộ Bắc Kinh đều không có một công ty nào dám thuê cô ta, cô ta càng không có những đường ra khác.
Phương Thanh Hoa sống an nhàn sung sướng nhiều năm như vậy, từ đầu liền không có năng lực làm việc. Hai người không có thu nhập, chỉ có thể gởi gắm hi vọng ở trên người Đoàn Chấn Ba đã trở lại Đoàn gia.
Đoàn Ngọc Tường vừa chạy một bên vừa khóc, trong lòng đến dũng khí tức giận cũng đều không có.
Cô ta đã không còn là đại tiểu thư Đoàn gia kiêu ngạo kia rồi.
Đêm nay này toàn bộ, giống như là một vở hài kịch.
Ngay sau đó, anh đã bị đuổi ra văn phòng.
Bên trong truyền đến giọng của Bùi Dịch nhàn nhạt: "Cậu dám để cho gia đình tôi xảy ra nguy cơ, tôi liền khiến cho cậu cả đời cô độc."
"A... Tôi cũng không muốn cùng cậu làm ông lão cô độc đâu." Tần Phong run run một phen, quay đầu rời đi.
Hai người đôi khi nhìn qua tranh cãi thật gay gắt, nhưng cảm tình càng ngày càng tốt. Tần Phong cảm tình quả thật gặp phiền toái, Bùi Dịch đang cân nhắc, trở về có nên cùng Thi Thi gợi ý một chút hay không, để cho cô giúp đỡ một chút.
Chỉ là không được một lát nữa, di động của Bùi Dịch thu được một tin tức chấn kinh, là Tô Thi Thi nhắn tin với Ôn Ngọc.
Bùi Dịch mở ra nhìn thoáng qua, trên mặt không chút thay đổi, chỉ là khóe miệng chậm rãi nhếch lên, lộ ra một tia khí tức nguy hiểm.
"Ngọc, tôi lái xe ra ngoài bất tiện, cô có thể đến bên ngoài viện cho tôi không?"
"Thi Thi, cô thật sự muốn rời nhà trốn đi?"
"Nói bậy! Tôi là đi tìm bà nội tôi, không phải rời nhà trốn đi. Chuyện này ngàn vạn lần đừng để bị Bùi Dịch biết. Tần Phong cũng không thể nói!"
"Hiểu rõ. Thi Thi, nếu không tôi với cô cùng nhau rời nhà trốn đi đi."
Bùi Dịch không tiếp tục nhìn xuống nữa, chụp màn hình, chia sẽ cho Tần Phong, sau đó đem di động nhét vào trong túi quần. Xoay người, đem đồ đạc thu dọn xong, không nhanh không chậm rời khỏi văn phòng.
Tô Thi Thi còn không biết, Bùi Dịch ở trong điện thoại di động của cô cài đặt phần mềm cảnh báo, chỉ cần cô trong lúc trò chuyện có chữ liên quan đến chuyện rời nhà trốn đi, sẽ hướng Bùi Dịch báo nguy.
Bùi tiên sinh đối với Tô tiểu thư lần trước rời nhà trốn đi quả thật giữ kín như bưng, nơi chốn phòng bị.
Mọi người ngủ ngon. Mai hơi bận sợ ko có chương, mọi người đùng chờ 😊😊😊😊😊😊
Có ai nói cho tui biết là tại sao đăng từ 23:00 mà giờ chưa có thông báo ko 😭😭😭😭😭😭