Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 449 : Làm gì có ai phát lì xì như vậy

Ngày đăng: 21:35 20/04/20


Tô Thi Thi cho rằng anh cảm thấy được đơn điệu, có chút khẩn trương: "Cái kia... Trước kia chỉ có em cùng bà nội hai người, điều kiện không nhiều, cũng chỉ có thể làm những thứ này. Cái kia... Em sang năm sẽ cố gắng hơn."



Hôm nay là bọn họ lần đầu tiên từ sau khi trở thành người một nhà cùng nhau đón tết năm đầu tiên, ngoại trừ giữa trưa ở Đoàn gia ăn một bữa cơm đột xuất đó ra, quả thật giống như thật cực kỳ đơn điệu.



"Sang năm cố gắng."



Bùi Dịch cực kỳ thích những lời này, ánh mắt đều đã phát sáng lên, giống như có một đống lửa đang bùng cháy.



Tô Thi Thi đang tự trách hôm nay làm chưa tốt, không có nhìn anh, có chút khổ sở nói: "Có phải đã làm cho anh cực kỳ thất vọng hay không?"



Bùi Dịch đâu nào chịu được khi thấy cô khổ sở, khẩn trương giải thích nói, "Đây cũng là anh lần đầu tiên anh cùng người một nhà tụ cùng một chỗ đón tết. Thật ra cũng cực kỳ thú vị, cực kỳ vui vẻ."



"Thật sao?" Tô Thi Thi lập tức vui vẻ trở lại, "Vậy anh trước kia là đón tết như thế nào?"



Bùi Dịch không nghĩ nhiều, nói: "Đoàn gia mỗi năm chỉ có năm mới có thể tập hợp người toàn bộ gia tộc tụ cùng một chỗ ăn cơm tất niên, lúc khác, hàng năm đều là ăn cơm trưa. Buổi chiều bắt đầu liền không có chuyện gì, anh sẽ cùng Tần Phong ra ngoài cùng bạn bè họp gặp. Buổi tối, thường đều là tới quán bar..."



Giọng nói bỗng dừng im bặt.



Bùi tiên sinh hận không thể khâu miệng mình lại.



Tô Thi Thi híp mắt, giọng nói nghiến răng nghiến lợi: "Trước đây em vẫn còn hoài nghi, anh nói anh không đi quán bar hội sở những nơi như thế, làm sao có thể? Em thấy anh cũng từng đến rồi."



Bùi Dịch trong lòng hối hận không thôi, trên mặt lại nghiêm trang: "Anh nói rồi, chỉ có một lần là vì em nên mới đặc biệt đến"



Hai người nói đương nhiên liền là lúc trước Tô Thi Thi đãn theo Đại Cẩu Tử đi "Ám Nhữ" gặp Bùi Dịch kia một lần. Nói đúng ra, cô là bị Dương Dũng ép buộc đến.



Tô Thi Thi mới không tin: "Qua năm mới đều đi quán bar, anh bình thường sẽ không đi? Gần son thì đỏ gần mực thì đen, Tần Phong tên kia phong lưu như vậy, mỗi ngày đều đến quán bar ăn chơi, anh sẽ không đi?"



Bùi Dịch sắc mặt lúng túng.



Chuyện này nói cho chúng ta biết, kết bạn là bao nhiêu quan trọng!



Bùi Dịch bây giờ là chính mình tự đào hố cho mình nhảy vào trong, không có biện pháp, đành phải thành thật nói rõ



"Ám Nhữ là anh mở."



Tô Thi Thi bỗng nhiên trầm mặc tiếp xuống, qua vài giây, mới đột nhiên hỏi.



"Kiếm tiền sao?"
Tô Thi Thi tiện tay cầm lấy một cái, vừa mới vào tay, đã bị xúc cảm kia dọa đến chỗ.



Một bao nặng trịch, cực kỳ có nhiều tiền.



Tô Thi Thi mở ra nhìn vào trong, một xấp tiền thật dày, có thể có trên 10.000.



Bùi Dịch vừa lúc đi tới, thuận miệng nói: "Mỗi một cái đều là 9999. Bao lì xì có phần nhỏ, không thể nhét vào đó 99999."



"9999? Mỗi một cái?" Tô Thi Thi tầm mắt nhìn một ngăn tủ chất đầy lì xì gian nan chuyển qua trên người Bùi Dịch, "Nơi này có mấy cái?"



"99999." Bùi Dịch đáp.



"Ô mai chúi..." Tô Thi Thi khóe miệng giật giật, ở trong đầu rất nhanh tính toán xem nơi này có bao nhiêu tiền, lập tức nghiêm sắc mặt, "Anh gạt em!"



Một bao có 9999, anh nói nơi này có 99999 cái mà nói nơi này nhét vừa sao?



Bùi Dịch bật cười: "Xem ra em cũng không dễ lừa gạt như vậy."



Lập tức, anh có chút tiếc nuối nói: "Nơi này chỉ nhét vừa gần ngàn cái, anh xếp vào 999 cái, em phải cất kỹ, đừng để bị hai con chó ngu xuẩn kia phát hiện."



"999 cái..." Tô Thi Thi yên lặng tính toán một chút, triệt để dọa đến chỗ.



Bùi tiên sinh, có người nào phát lì xì như vậy chứ!



Tô Thi Thi yên lặng đóng lại ngăn tủ, sau đó cảm thấy được không an toàn, lại mở ra ngăn tủ, đi bên ngoài hô quản gia cùng Tiểu Ưu tiến vào hỗ trợ, đem tiền lì xì toàn bộ đều đã lấy ra hết.



Trong nhà, hai con chó kia tại nào phương diện nào đó quả thật cực kỳ ngu xuẩn.



Tỷ như, chúng nó thích ăn tiền bạc!



Quản gia cùng Tiểu Ưu ra ngoài thời điểm còn đang cười nói, nói đời này đều đã chưa thấy qua ai phát lì xì như vậy, Bùi tiên sinh thực lãng mạn.



Tô Thi Thi muốn nhắc nhở thời điểm đã không còn kịp rồi. Tống Trọng Hạo cùng Đức An vừa lúc ở bên ngoài về, nghe thấy được.



Sau đó, liền náo nhiệt rồi.



Bữa mưa bữa nắng thời tiết còn thất thường hơn cả mềnh 😂😂😂😂