Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 479 : Sơn không cánh mà bay

Ngày đăng: 21:36 20/04/20


Ngón tay ấm áp, ma xát ở trên má, vầng nhuộm ra một tầng tinh tế tê dại.



Tô Thi Thi mặt chải quét liền đỏ, xấu hổ quay mặt, nhẹ giọng nói: "Đâu nào có."



Bùi Dịch chỉ là liếc cô, không vạch trần cô, bàn tay dày rộng kéo tay cô, xoay người đi ra bên ngoài.



Tô Thi Thi sửng sốt, ngửa đầu nhìn anh một cái.



Anh không định đi lên gặp mẹ sao?



Như là biết cô suy nghĩ cái gì, Bùi Dịch lạnh nhạt nói: "Lúc này đi lên, không tránh khỏi việc sẽ bị mẹ đem những lời này nói với anh một lần. Chúng ta hai người, có một người lỗ tai chịu thiệt thòi là đủ rồi."



Ách...



Tô Thi Thi trợn mắt há hốc mồm, không biết nên cười hay là nên tức, nhưng tức giận trong lòng kìm nén kia trong phút chốc liền bay đi mất.



Tô Thi Thi thật cẩn thận NHÌN Bùi Dịch liếc mắt một cái, nghĩ thầm, rằng gia hỏa này là cố ý nói như vậy đi?



Là vì để cho cô giải sầu.



Bùi Dịch không hỏi Tô Thi Thi bọn họ trong phòng rốt cuộc đã nói cái gì, cũng không có hỏi Tô Thi Thi vì cái gì không có đưa mẹ xuống, mang theo cô trực tiếp rời đi bệnh viện.



Toàn bộ, đã có người đưa Nhậm Tiếu Vi xuất viện, coi như đều đã yên tĩnh trở lại. Chị em Đoàn gia mục tiêu chuyển dời đến Hỗ gia, không biết Đoàn Ngọc Lộ là biết được chuyện bí mật gì, Hỗ gia vậy mà giống như nơi chốn nhường nhịn, vậy mà thật sự không có dám làm gì cô ta.



Dẫn đến Đoàn Ngọc Tường cũng thường xuyên ra ngoài Hỗ gia, nghe nói cùng Hỗ Minh Phỉ thường xuyên xung đột. Hỗ Minh Phỉ tức giận đến nỗi bỏ ra nước ngoài công tác, trong thời gian ngắn hẳn không về nước.



Trạm Dẫn Lan trong lúc đó cũng bắt đầu thường xuyên qua lại giữa Hỗ gia cùng Đoàn gia, nhưng nhất định bảo trì khoảng cách. Có đôi khi Tô Thi Thi đều vẫn hiểu không rõ, cô gái này tới cùng muốn làm cái gì.



Công trình thôn Thành Trung vẫn tiến hành theo trật tự, Sunshine nhận thầu hạng mục trang hoàng ngoại hành lang, đã hoàn thành đến kỳ hạn bàn giao công trình cái thứ nhất.



Hôm nay, Tô Thi Thi chính đang ở trong phòng làm việc xử lý một phần văn kiện gần đây, Đổng Tiêu Tiêu vô cùng lo lắng chạy tiến vào.




Tô Thi Thi nhìn nhìn thời gian, đã sắp đến giữa trưa rồi. Nếu mà hôm nay còn không kịp, kỳ hạn công trình thật sự sẽ bị trễ rồi.



"Được." Đổng Tiêu Tiêu lấy di động liền đi ra ngoài, trước liên hệ lái xe đưa hàng đến, xác định mười phút sau hàng đến mới đi, nắm di động do dự đôi chút.



Cú điện thoại kia, tất phải gọi, nhưng cô lại không dám gọi.



Cô quay đầu nhìn Tô Thi Thi, nhìn thấy Tô Thi Thi đang ở cùng công nhân nói chi tiết thi công, lòng xoắn xuýt một phen, không biết nên làm thế nào cho phải.



Ngay lúc Đổng Tiêu Tiêu còn đang do dự, di động Tô Thi Thi vang lên đây.



Tô Thi Thi nhìn đến là số điện thoại lạ, không hề nghĩ ngợi, liền cắt đứt rồi. Cũng không quá vài giây, cái số kia lại gọi đến



"Vâng..."



"Đoàn Tĩnh Đồng đang trên tay tôi, nếu không nghĩ muốn nó gặp chuyện không may mà nói, hiện tại lập tức liền đến địa điểm tôi chỉ định đi." Đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói quái dị nghe không ra nam nữ, nói một câu như vậy liền cắt đứt rồi.



Tô Thi Thi trực tiếp lờ mờ, nhìn nhìn điện báo biểu hiện, xác định không biết.



"Đồng Đồng..." Tim đập rộn lên, "Hẳn không xảy ra chuyện đi?"



Cô khẩn trương muốn gọi điện thoại cho Đoàn Tĩnh Đồng, thẳng nhóc kia trên người có điện thoại, nhưng lúc cô gọi qua lại là tắt máy.



Lúc này, số điện thoại lạ kia lại gửi tin nhắn đến, ảnh chụp đúng là Đoàn Tĩnh Đồng bị trói lại bịt mắt.



"Chết tiệt!" Tô Thi Thi trong lòng trầm xuống, mặt liền tái nhợt, không hề nghĩ ngợi, một bên cho gọi Bùi Dịch một bên hướng ra phía ngoài chạy tới.



Mọi người sáng hảo ~!~



Bữa có than là làm mà ko biết mình làm cái gì, giờ đọc lại thấy nó cũng khá ổn. Mình thiệt tài =))