Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 50 : Xây dựng Tiệp Khắc

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


Edit: Hương Cyndi



Công ty xây dựng Tiệp Khắc là một công ty xây dựng đứng đầu toàn quốc. Bầu không khí làm việc ở đây khác hẳn so với những công ty khác, vừa căng thẳng hơn nhưng cũng rất hài hòa.



Tô Thi Thi do trợ lý nhân sự tiếp nhận, theo chương trình là đi tham quan cơ quan trước rồi mới làm việc.



Chẳng trách nhiều người lại vắt óc cũng muốn đến đây làm việc như vậy, trước mắt Tô Thi Thi là hệ thống trang thiết bị làm việc của khách sạn cấp độ năm sao, thật không khỏi khen ngợi.



Nơi này quản lý cực kỳ có nhân tính, nhân viên được tuyển vào đều là nhân viên tinh anh, trả công cho bọn họ càng cao thì càng tích cực làm việc, càng nhận được thêm nhiều quyền lợi.



Phòng trà, phòng nghỉ, thư viện, phòng tập thể thao, tòa cao ốc này có hai mươi tầng làm việc đều rất hiện đại, đầy đủ tiện nghi.



"Tô tiểu thư, sau này đây sẽ là nơi làm việc của cô ở bộ phận thiết kế. Bây giờ tôi sẽ đưa cô đi gặp cấp trên Ôn Ngọc của cô. Cô ấy là nhà thiết kế số một của chúng tôi, sau này cô sẽ là trợ lý của cô ấy." Trợ lý nhân sự nói xong liền đẩy một cánh cửa thủy tinh ra.



Tô Thi Thi ngẩng đầu nhìn, chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên.



Đây là một gian phòng làm việc rộng hơn trăm m² được thủy tinh bao quanh, bên trong tổng cộng có mười gian làm việc, mỗi gian đều được ngăn cách bởi thủy tinh, trong suốt mà rộng rãi, gọn gàng mà sạch sẽ.



Trợ lý nhân sự chỉ vào chỗ trống gần cửa sổ nhất, nói với cô: "Kia là chỗ làm việc của cô."



Tô Thi Thi gật đầu một cái, rồi theo cô ta vào trong.



Đây là một căn phòng dùng ba tấm thuỷ tinh mờ quây lại thành một phòng làm việc khép kín, nơi mà sau này Tô Thi Thi sẽ cùng cấp trên làm việc với nhau.



"Ôn tiểu thư, vị này chính là Tô tiểu thư, vì cô mà công ty mới tuyển trợ lý. Tô tiểu thư, vị này là Ôn tiểu thư, các cô làm quen với nhau một chút, tôi về trước đây." Trợ lý nhân sự dẫn người tới rồi rời đi.



"Cô chính là Tô Thi Thi sao?" Ôn Ngọc mở to đôi mắt, tò mò đánh giá Tô Thi Thi.



Đôi mắt của cô ấy thật trong suốt, giống như một đứa trẻ chưa hiểu sự đời.



Lần đầu tiên Tô Thi Thi nhìn thấy cô ấy, liền thích vị sếp không lớn hơn cô đến vài tuổi này.



"Xin chào, tôi tên là Tô Thi Thi, rất vui khi được làm trợ lý của cô." Tô Thi Thi duỗi tay ra nói.



Ôn Ngọc thật không ngờ Tô Thi Thi sẽ bắt tay với mình, liền đỏ mặt, có chút xấu hổ vội vàng vươn tay ra, nắm lấy tay cô.



Lần này đến lượt Tô Thi Thi ngây ngẩn cả người, phản ứng của Ôn Ngọc cũng thật đáng yêu đi.



"Thật ra thì tôi là một người không giỏi nói chuyện, dù sao ở đây cô nghe lời là tốt rồi, có yêu cầu sinh hoạt gì, tôi sẽ nói với cô." Ôn Ngọc có chút xấu hổ nói.
Trong văn phòng tổng giám đốc, Bùi Dịch bỏ báo cáo tài vụ qua một bên, ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn. Thoáng suy nghĩ, bấm điện thoại nội bộ, gọi một trợ lý thư ký vào.



"Báo cáo tình hình của Tô tiểu thư." Bùi Dịch nhàn nhạt nói.



Trợ lý thư ký thoáng sửng sốt, sự kinh ngạc trong mắt không hề che dấu chút nào. Lúc trước, cô có nhận được thông báo rằng sau này nhiệm vụ duy nhất của cô là âm thầm theo dõi hành động của vị Tô tiểu thư mới tới ở bộ phận thiết kế.



Cô còn tưởng là tổng giám đốc nói đùa, không nghĩ lại là thật.



May là cô cũng không lười biếng, lập tức báo cáo sơ qua tình hình của Tô Thi Thi.



Bùi Dịch nhíu mày: "Rất nhiều công việc nhiệm vụ?"



Trợ lý thư ký lập tức gật đầu: "Đúng vậy, buổi sáng Tô tiểu thư gần như là không rảnh, chỉ cần xem bản tài liệu là được. Nhưng đến chiều, hai bộ phận đều biết một bộ phận có trợ lý mới tới, đều đem công việc chưa hoàn thành của mình nhét hết vào tay cô ấy. Một bộ phận... Bộ phận của Ôn tiểu thư tán dóc tương đối nhiều..."



Giọng nói của trợ lý thư ký càng ngày càng nhỏ, cô cảm thấy Bùi Dịch đã trầm mặt xuống.



Cũng không biết vị kia Tô tiểu thư kia là người như thế nào, mà để tổng giám đốc phải quan tâm như vậy. Cô là trợ lý của thư ký Vương, là một trong số rất ít người ở công ty biết tổng giám đốc là ai.



"Tốt, cô có thể ra ngoài rồi, tiếp tục âm thầm theo dõi, đừng để cô ấy biết." Bùi Dịch sắc mặt âm trầm nói.



Trợ lý thư ký vội vàng lui ra ngoài.



"Tự rèn luyện bản thân cũng tốt." Bùi Dịch nhíu mày suy nghĩ, vẫn là không nhúng tay can thiệp. 8.8. $.



Anh biết tính tình của Tô Thi Thi, con mèo hoang nhỏ có móng vuốt cực kỳ sắc bén, động một tí là đùa giỡn với tính tình của anh, cho nên Tô Thi Thi vào công ty có xảy ra chuyện gì anh cũng đều không nhúng tay vào. Chức vụ này cũng là do bộ phận quản lý nhân sự sắp xếp, chỉ là không nghĩ tới, vậy mà lại sắp xếp cho cô một cấp trên vô dụng.



Nghĩ tới đây, Bùi Dịch liền cầm lấy điện thoại di động, bấm số điện thoại của Tô Thi Thi.



Tầng 15, trong bộ phận thiết kế, Tô Thi Thi đang bận rộn đến nỗi sứt đầu mẻ trán, điện thoại di động đột nhiên rung lên.



"Bùi Dịch?" Tô Thi Thi nhíu mày, cô bận rộn như vậy, nào có rảnh mà nhận điện thoại của anh ta chứ? Không hề nghĩ ngợi liền cúp điện thoại luôn.



Trong văn phòng tổng giám đốc, Bùi Dịch nhìn đến cô gái nhỏ dám cúp điện thoại của anh, đen mặt lại, lặng lẽ gõ một hàng chữ rồi gửi đi.



"Buổi tối tôi chờ đấy."



Tô Thi Thi nhìn qua nội dung tin nhắn, mặt liền đỏ lên.