Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 534 : Tức giận đến không nhẹ

Ngày đăng: 21:36 20/04/20


Trong phòng giam giữ, Bùi Dịch xấu hổ vò đầu bức tóc, trên mặt lần đầu lộ ra vẻ thất bại.



"Lá gan càng ngày càng lớn, cũng dám hất mặt cho anh xem!" Bùi Dịch trong lòng buồn bực.



Thực sự muốn đuổi theo người phụ nữ nhỏ này để về nhà để bắt nạt cô một trận!



Đáng tiếc, tối hôm qua đã cố nhìn cô ngủ cả đêm rồi vẫn chưa cảm thấy đủ.



Bên kia, Tô Thi Thi phụng phịu, trực tiếp rời cục cảnh sát, xem ra, quả thật tức giận đến không nhẹ.



"Vậy mà còn muốn để cho em làm quân cờ của anh, thật quá đáng! Anh thậm chí còn dám nói ra! Hừ, em mới không thèm làm theo đường đi được anh an bài!"



Tô Thi Thi nhớ đi nhớ lại, hốc mắt liền đỏ.



"Lợi ích đều để cho mọi người nhận, chuyện xấu toàn bộ để cho một mình anh gánh vác. Bùi Dịch, người nhà không phải là như thế này!"



"Em hẳn không để cho anh ngồi tù!"



Tô Thi Thi ngồi ở trong xe, khóc một đường. Cô biết, vừa rồi Bùi Dịch nghĩ muốn cùng cô thương lượng chính là chuyện này.



Cô làm sao có thể sẽ đồng ý!



Những thứ nước mắt này, cô tối hôm qua không dám ngay trước mặt Bùi Dịch rơi ra. Nhưng nghĩ tới bộ dáng vừa rồi của anh thật cẩn thận kia, trong lòng cô liền khó chịu vô cùng.



"Tô Thi Thi, mày càng ngày càng tiền đồ rồi." Tô Thi một bên khóc, một bên nén giận chính mình.



Phụ nữ có thai cảm xúc dao động lớn thật đúng là không có nói sai. Này nói khóc liền khóc, cũng không cho người ta thời gian phản ứng.



"Ai, cái này cũng không thể để cho Bùi tổng biết." Chú Lý một bên lái xe, một bên vẫn còn phân tâm để ý đến cảm xúc Tô Thi Thi, cũng là mệt tim.



Trong văn phòng xây dựng Minh Đỉnh, Vương Thạc vừa báo cáo xong tình hình theo dõi được, đứng ở một bên không dám thở mạnh.



"Chỉ nói một câu nói?" Hỗ Sĩ Minh nhíu mày.



"Đúng. Bùi tổng nói câu nói kia là "Vợ yêu à, thương lượng với em chuyện này". Sau đó Tô tiểu thư liền gắt lời nói "Không có cửa đâu", rất tức giận đi tới." Vương Thạc chi tiết nói.



Hỗ Sĩ Minh cau mày, không rõ Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch rốt cuộc đang làm chuyện bí hiểm gì.




"Phu nhân..." Tiểu Ưu nén lệ, ra sức gật đầu.



Tô Thi Thi nhìn quanh một phen bốn phía, trong mắt hiện lên quét xuống cảm xúc phức tạp.



"Quản gia, đi dọn dẹp một chút." Tô Thi Thi nói.



Quản gia sửng sốt: "Phu nhân, ý của người là..."



Tô Thi Thi gật đầu: "Đi vội vàng đi, tôi đi một chuyến đến công ty."



Quản gia nhìn bóng lưng Tô Thi Thi rời đi, hốc mắt từ từ lên men, thở dài: "Tôi rốt cuộc biết, tiên sinh vì cái gì thương người như thế rồi."



"Tiểu Ưu, đi dọn dẹp đồ đạc đi. Đem những thứ có thể mang đi gì đó toàn bộ đóng gói lại." Quản gia đối với Tiểu Ưu khoát tay.



"Chúng ta muốn chuyển nhà sao?" Tiểu Ưu ngây ngẩn cả người.



Cô cảm thấy được chuyện không đơn giản như vậy.



Mà Tô Thi Thi cũng không nói sẽ "Chuyển nhà" chuyện này lãng phí quá nhiều thời gian, sau khi ra quyết định liền toàn bộ giao cho quản gia đi  săp xếp rồi.



Cô vừa đến Sunshine, nhận được một cuộc điện thoại.



"Đoàn Kế Hùng?" Tô Thi Thi nhíu mày, không hề nghĩ ngợi, liền cắt đứt rồi.



Cô đã sớm nói, về sau cùng Đoàn gia không liên quan gì, chuyện của bọn họ  sẽ không tham dự.



Nhưng không quá vài giây, Đoàn Chấn Ba cũng gọi điện thoại.



Tô Thi Thi cắt đứt, đối phương lại gọi đến, rất có tư thế cô không nghe điện thoại không bỏ qua.



"Chuyện gì..." Tô Thi Thi bắt máy, nói vừa mới nói một câu, đầu bên kia điện thoại liền truyền đến tiếng cầu khẩn của Đoàn Chấn Ba.



"Thi Thi, con cứu ta, cứu Đoàn thị. Hỗ Sĩ Minh muốn thu mua Đoàn thị, con cứu chúng ta!"



Tô Thi Thi tâm mạnh trầm xuống.