Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 571 : Rời khỏi đây đi
Ngày đăng: 21:37 20/04/20
Ánh nắng ấm áp chiếu vào trong viện, xoa xát qua đôi má, nhuộm một tầng nồng đậm u buồn.
Hỗ Sĩ Minh kéo tay mẹ mình ra, giọng nói rất nhẹ, cũng rất kiên định: "Mẹ, rời khỏi đây đi."
"Sĩ Minh..." Hỗ phu nhân khẩn cầu, "Con và mẹ cùng đi có được hay không?"
Hỗ Sĩ Minh lắc đầu: "Con còn có việc không có làm."
"Con lại muốn làm gì?" Hỗ phu nhân lập tức phát hỏa, lớn tiếng nói, "Chuyện đều đã quậy đến cái dạng này rồi. Con còn có thể thay đổi cái gì?"
Hỗ Sĩ Minh hơi giật mình, ánh mắt từ từ nheo lại, trong phút chốc liền khôi phục nhiệt huyết trước đây.
Hắn nhìn gốc cây lê ở phía xa kia, âm thanh rét lạnh: "Quả thật thay đổi không được cái gì. Nhưng không làm, làm sao biết không thể thay đổi?"
"Con... con có phải đối với người phụ nữ kia lại vẫn chưa từ bỏ ý định hay không?" Hỗ phu nhân lập tức hiểu ra cái gì, nghiến răng nghiến lợi nói, "Tô Thi Thi kia chính là yêu tinh hại người, nếu không bởi vì cô ta, con làm sao có thể biến thành bộ dạng hiện tại này?"
Hỗ Sĩ Minh nhíu mày: "Con biến thành bộ dáng gì nữa rồi hả?"
Hắn quay đầu lạnh lùng nhìn mẹ ruột của mình: "Người nên thấy may mắn, chính là vì có Tô Thi Thi xuất hiện, Bùi Dịch mới không thật sự để cho Hỗ gia chôn cùng!"
Hắn biết hắn ông nội gặp Bùi Dịch là vì cái gì. Không cần nghĩ đều biết, ông nội hắn nhất định cầu xin Bùi Dịch buông tha con cháu của mình.
Đến hiện tại, hắn còn có thể yên lành đứng ở trong cái sân này, đã nói lên Bùi Dịch đồng ý thỉnh cầu của ông nội hắn.
"Mẹ, người thật sự cho rằng, Bùi Dịch cái gì cũng chưa chuẩn bị?" Hỗ Sĩ Minh tự giễu cười cười, "Nếu không phải Tô Thi Thi trước tiên để cho Hợp Hán Kiến Nghiệp lộ diện ra ngoài, đợi chúng ta là cái gì?"
"Bùi Dịch sẽ làm cho cả Hợp Hán Kiến Nghiệp kia như là kíp nổ, cùng chúng ta liều mạng! Hỗ gia chúng ta trừ bỏ Quân Nhạc, sợ là đều sẽ bị bắt!"
"Chính mình sạch sẽ hay không, các người chính mình tinh tường cực kỳ!"
Hỗ gia gần hai đời nay phát triển nhanh chóng, người trong gia tộc có người nào là sạch sẽ?
Hỗ Sĩ Minh đem quả đấm kiết chặt khớp xương va chạm vào nhau vang lên răng rắc. Hắn, thật sự không cam lòng a!
Đúng là hiện tại, toàn bộ đã thành kết cục đã định. Hỗ gia xong rồi quãng đời còn lại của ông nội hắn cũng sẽ trải qua ở trong tù, mà hắn, cũng thành chuột chạy qua đường.
Lại là chiêu này! Tô Thi Thi nhịn không được mắt trợn trắng.
Cô nhìn thoáng qua Bùi Dịch.
Bùi Dịch nhàn nhạt nhìn Trạm Dẫn Lan: "Liền ở trong này nói đi."
"Chúng tôi đi bên trong xem tivi!" Đức An cùng Tống Trọng Hạo bỏ chạy.
"Như vậy... Được rồi." Trạm Dẫn Lan thở dài, đối với bốn người đi tới cửa nói, "Các người hẳn đã biết chuyện Hồng gia bị bắt rồi? Mẹ nuôi của tôi đã cho người ta đi liên hệ với người của Hồng gia. Nếu Hồng gia thật sự cùng Phi Tầm hợp tác, tình cảnh của các người nhất định sẽ so với hiện tại khó rất nhiều."
Tô Thi Thi chu mỏ, nhìn Bùi Dịch bọn họ liếc mắt một cái.
Bùi Dịch vẫn mặt không chút thay đổi, trái lại Tần Phong rất không lịch sự trợn trừng mắt.
Ôn Ngọc lại hướng thẳng đến cô ta nói thẳng: "Trạm tiểu thư, chúng tôi đều có đầu óc, loại chuyện này chính chúng tôi phân tích liền biết."
Trạm Dẫn Lan bị nói làm cho mặt đỏ tai hồng, giải thích: "Vậy các người có biết người mẹ tôi muốn liên lạc là ai chăng? Là Hồng Tinh Huy! Người này so với anh trai mình biến thái hơn, hắn nếu là thật sự đối phó các người, tuyệt đối sẽ làm cho các người ở Bắc Kinh này ngốc đầu dậy không được!"
Trạm Dẫn Lan nói tới đây, nhớ tới cái gì, sốt ruột nói: "Tôi nghe nói hắn giống như đối với Ôn tiểu thư cực kỳ cảm thấy hứng thú, tuyên bố nhất định phải giàng được Ôn tiểu thư. Tôi cảm thấy được hắn tuyệt đối có động cơ đối phó các người..."
"Cô ngậm miệng!" Tô Thi Thi gào to, hận không thể xé rách miệng Trạm Dẫn Lan.
Cô ta không thấy được Ôn Ngọc mặt mũi trắng bệch sao? Người nào để cho cô ta nói những thứ này!
"Tôi... Không liên quan tới tôi! Tần Phong, em thật sự không trêu chọc hắn..." Ôn Ngọc không muốn nghe những lời này, vừa nghe sẽ nhớ tới những chuyện Hồng Tinh Huy làm đối với cô, trực tiếp dọa khóc.
"Trạm tiểu thư, nếu không rời di, đừng trách tôi không khách khí!" Tần Phong đau lòng vô cùng, một tay ôm lấy Ôn Ngọc kéo vào trong ngực, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Trạm Dẫn Lan.
"Tôi..." Trạm Dẫn Lan không nghĩ tới bọn họ lại phản ứng lớn như vậy, nhìn đến Bùi Dịch giống như tức giận, khẩn trương nói, "Vậy tôi đi trước."
"Đợi một chút!" Tô Thi Thi bỗng nhiên nói, hướng tới cô ta đi qua, đi tới trước mặt cô ta, sắc mặt trầm xuống như là mới vừa nhà băng đi ra ngoài một dạng.
"Cô... Cô muốn làm gì?" Trạm Dẫn Lan luống cuống.