Chú Ái Tinh Không

Chương 120 :

Ngày đăng: 01:06 22/04/20


Editor: Nguyệt



Không ngờ Ariel lại tỏ ra chu đáo săn sóc như thế. Từng thấy thái độ đạm mạc của Ariel với Elena, Chung Thịnh cảm thấy Ariel bây giờ đúng là làm người ta mê đắm, còn hơn cả đời trước.



Tình cờ ngoảnh lại, bắt gặp ánh mắt đong đầy tình ý của Chung Thịnh, Ariel ngoài mặt không tỏ vẻ gì, trong lòng lại đánh dấu vào tên một quyển sách đang nghiên cứu gần đây.



Từ giờ trở đi, cuốn “Làm sao để trở thành một người yêu chu đáo” trở thành tài liệu quý báu của Ariel.



Sách do mẹ giới thiệu đúng là đáng tin, ít nhất đáng tin hơn mấy quyển tạp nham mình tìm trên mạng.



Nhưng mà … Xem ra vẫn phải tìm hiểu thêm về kỹ xảo trên giường, chung quy cảm thấy những thứ tìm được trên mạng không đủ để thỏa mãn Chung Thịnh. Đến nay, Ariel vẫn còn buồn bực về chuyện ngày đó lúc hắn đang mở rộng cửa sau thì Chung Thịnh lại mềm đi.



Cùng trang lứa với nhau, nên Felid nhanh chóng hòa mình vào bọn họ. Kiến thức uyên bác về cơ giáp của cậu chiếm được nhiều cảm tình của mọi người. Cả nhóm đều hài lòng khi có được một kỹ sư kiệt xuất, cũng rất mong chờ vào giải đấu sắp tới.



“À, suýt nữa thì quên, Ariel này, chúng ta có bảy người, còn một người nữa đâu? Chắc cậu tìm được ai đó rồi chứ?” – Lâm Phỉ Nhi hỏi.



Ariel khựng lại, ngoài mặt không tỏ vẻ gì. Nhưng Chung Thịnh đứng ngay bên cạnh lại cảm nhận được áp suất thấp quanh người hắn. Quả nhiên ngài Ariel vẫn còn ghi thù tưởng quan Từ.



“Nếu không có gì ngoài ý muốn, thành viên cuối cùng rất có thể là thiếu úy Từ Vệ Quốc.” Mặc dù trong lòng khó chịu, Ariel vẫn bình thản nói ra cái tên này.



“Trưởng quan Từ? Anh ấy cùng đội với chúng ta?” Lôi Tranh ngạc nhiên hỏi. Cậu vốn nghĩ thành viên còn lại sẽ chọn trong số các tân binh, không ngờ Ariel lại chọn đàn anh Từ Vệ Quốc.



Nhưng nghĩ lại, Lôi Tranh thấy cũng bình thường. Giải cơ giáp thanh niên lần này chỉ hạn chế độ tuổi, và phải là học sinh trường quân sự, chứ không quy định học viên năm nhất hay năm trên không được lập đội với nhau. Chỉ là đa số học viên năm trên đều cảm thấy đàn em năm dưới kiến thức còn ít, nhiều khả năng sẽ cản trở họ, cho nên không muốn lập đội cùng.



Bảy người bọn họ thì khác. Nhìn từ góc độ nào, họ cũng là học viên tinh nhuệ của trường Đệ Nhất. Huống chi, họ còn được đội trưởng Fox tôi luyện ba tháng, về mặt lý luận có thể kém hơn đàn anh đàn chị khóa trên, chứ về khả năng thực chiến thì không hề thua kém. Ở một mức độ nào đó mà nói, có khi họ còn giỏi hơn. Vì các anh chị khóa trên thuộc nhóm học viên chính thống, bọn họ thuộc nhóm hoang dã, được sự chỉ dạy của đội trưởng Fox, chỉ cần thắng lợi, thủ đoạn gì cũng dùng.




“Được rồi, vậy em đi đi.” Ariel nheo mắt lại, đôi con ngươi lóe qua điều gì đó.



“Em ra ngoài một lát đây.” Chung Thịnh chào hắn rồi ra khỏi phòng.



Ariel nhìn bóng anh rời đi, chậm rãi khoác áo choàng tắm, mở quang não, đặt một loạt hàng: bữa tối cho hai người, rượu vang đỏ, nến có tác dụng kích thích ***, ‘áo mưa’ siêu trơn, bịt mắt có mùi thơm, và … một chiếc còng tay tình thú.



Chung Thịnh chẳng hề biết gì, vội vàng đến phòng Từ Vệ Quốc.



“Ra ngoài rồi?” Chung Thịnh ngạc nhiên nhìn Nhị hoàng tử đế quốc Elan. Lúc này mới cách trò khôi hài buổi sáng có một tiếng đồng hồ, Từ Vệ Quốc không ở trong phòng thì đi đâu?



Nhưng nhìn bản mặt tươi cười *** đãng ý tứ sâu xa của Nhị hoàng tử, Chung Thịnh rất lý trí giữ im lặng, gật đầu chào rồi rời đi.



Không tìm được Từ Vệ Quốc, gọi điện không ai nhận. Chung Thịnh thấy đau đầu. Ngày mai bắt đầu huấn luyện phối hợp rồi. Bảy người bọn họ không nói làm gì, nhưng nếu Từ Vệ Quốc chưa từng hợp tác với họ lại không xuất hiện thì sẽ rất phiền phức.



Nghĩ một lát, Chung Thịnh quyết định dùng thử đặc quyền của học viên tinh anh. Anh kết nối với hệ thống định vị của trường, hỏi vị trí của Từ Vệ Quốc. Không ngờ chưa đầy năm giây, hệ thống đã gửi cho anh vị trí cụ thể của anh ta.



Chung Thịnh rất ngạc nhiên về đặc quyền của mình. Nhưng anh không định lợi dụng nó.



Đối chiếu với vị trí hiện tại của mình một chút, anh phát hiện ra Từ Vệ Quốc đang ở một góc cực kỳ hẻo lánh hoang vu đằng sau thư viện.



(1) Hắc mã: thuật ngữ dùng trong đua ngựa, để chỉ con ngựa vốn chẳng được dân cá cược để ý đến lại bất ngờ về nhất.



(2) Nguyên lý thùng gỗ: do nhà quản lý học người Mỹ – Peter đưa ra. Thùng gỗ do nhiều miếng gỗ ghép lại, nó có thể chưa được bao nhiêu nước không phải do miếng gỗ dài quyết định mà là miếng ngắn nhất. Trong trường hợp này, ta có thể hiểu rằng miếng gỗ ngắn nhất chính là yếu điểm của nhóm Chung Thịnh, nếu không khắc phục được nó – tức là vấn đề phòng thủ – thì rất có thể họ sẽ bị loại sớm, dù có tấn công giỏi đến đâu mà phòng thủ kém thì khả năng thất bại vẫn cao. Khắc phục yếu điểm này, tức là làm cho miếng gỗ ngắn nhất đó dài ra, thùng sẽ chưa được nhiều nước hơn, thực lực của họ cũng được nâng cao.