Chú Ái Tinh Không

Chương 20 :

Ngày đăng: 01:05 22/04/20


Editor: Nguyệt



Chung Thịnh đứng trước cổng lớn, mùi máu tươi nhàn nhạt như phả vào mặt. Ngay tại giờ khắc này, anh sâu sắc hiểu được vì sao Đệ Nhất lại là trường quân đội tốt nhất liên bang. Bởi vì, nơi đây không chỉ truyền thừa tri thức, mà đồng thời còn có tác phong thiết huyết của quân đội.



Đời trước, anh từng nghe đồn rằng lá quân kỳ trước cổng trường quân đội Đệ Nhất chỉ dùng máu của quân thù để nhuộm đỏ. Hơn nữa, lá quân kỳ này mỗi năm đều được nhuộm lại một lần. Nhuộm cờ là nhiệm vụ vinh quang nhất của các học viên tốt nghiệp mỗi năm.



Chung Thịnh ngẩng đầu, nhìn lá quân kỳ đón gió tung bay. Anh đứng nghiêm trang, chào theo nghi thức quân đội tiêu chuẩn. Những người không trải qua sự khảo nghiệm của máu và lửa vĩnh viễn không hiểu được quân kỳ dùng máu tươi nhuộm đỏ đại biểu cho cái gì.



“A Thịnh …” Hạng Phi kinh ngạc nhìn Chung Thịnh.



Gerald và Fredia cũng mang vẻ mặt ngỡ ngàng.



Mấy học viên bên cạnh lại càng không hiểu, thậm chí có người còn cười nhạo.



“Câm miệng.” Trung úy Beasley trừng mắt nhìn người đang cười nhạo Chung Thịnh. Người chưa học tập trong trường quân đội Đệ Nhất sẽ không thể lý giải sự kính sợ của quân nhân đối với lá quân kỳ này.



Chỉ là … Beasley cũng thấy nghi hoặc. Tại sao một thanh niên từ tinh cầu Hải Lam tới lại có tình cảm mãnh liệt đối với lá quân kỳ này?



Anh nhìn thật sâu vào Chung Thịnh, sau đó quay đầu, kính lễ trang trọng với lá quân kỳ. Các thiếu úy đứng sau anh cũng làm động tác y vậy. Những học viên khác giờ mới bừng tỉnh, làm theo.



“Đi thôi.” Lĩnh kế hoạch bố trí các học viên dự bị ở cửa bảo vệ, Beasley dẫn dắt họ lên xe huyền phù vào trường.



Dựa theo chỉ thị trong kế hoạch, Beasley đưa bọn họ đến ký túc xá trường. Học viên dự bị trước mắt còn chưa được tính là học viên chính thức. Cho nên, chỗ bọn họ ở lại là một tòa nhà đơn độc. Chỉ khi thông qua kỳ khảo hạch ba tháng, những người ở lại mới có tư cách vào ký túc xá của học viên chính thức.
Trước mắt chính là người anh khao khát nhất một đời này! Là người anh nguyện dùng cả tính mạng để trung thành! Là người anh yêu sâu đậm!



Người gần như chiếm trọn cuộc đời anh trước đây, người bị pháo laser bắn thành mảnh vụn trước mắt anh, lúc này đây vẫn còn sống sờ sờ, đứng ngay trước mặt anh.



Cảm xúc mãnh liệt làm Chung Thịnh nhất thời không thể nghĩ gì được.



Anh đứng lặng ở cửa, ngẩn ngơ nhìn Ariel, lệ rơi đầy mặt …



“Cậu không sao chứ?” Khi Ariel thấy Chung Thịnh đột nhiên khóc, trong mắt chớp lên sự dao động, nhưng rất nhanh lại biến mất.



“Không, thưa trưởng quan!”



Bị tiếng nói của Ariel làm bừng tỉnh, Chung Thịnh trả lời theo phản xạ, lập tức thấy vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương, nhất thời quẫn bách. Anh hoàn toàn quên mất mình bây giờ không phải phó quan của Ariel mà chỉ là bạn học, hơn nữa còn là một bạn học kỳ quặc vừa vào cửa đã khóc. Nghĩ tới đây, Chung Thịnh đỏ bừng mặt, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui vào.



Không hay rồi, lần đầu tiên gặp ngài Ariel đời này, sao anh có thể làm ra chuyện mất mặt như vậy. Chết tiệt, ngài ấy sẽ nghĩ anh là con quỷ thích khóc mất.



“Tôi chỉ là bạn học, không phải trưởng quan của cậu.”



Bởi vì chuyện xấu hổ vừa rồi, Chung Thịnh hoàn toàn không chú ý tới khi Ariel nghe mình gọi ‘trưởng quan’, trong mắt không chỉ có hoài nghi, mà càng nhiều là kinh ngạc cùng thấu hiểu.



Nguyệt: chấm chấm nước mắt Đến chương 20 anh công mới xuất hiện T^T