Chú Ái Tinh Không

Chương 218 :

Ngày đăng: 01:08 22/04/20


Editor: Nguyệt



Từ Vệ Quốc bỗng rùng mình, rầu thúi ruột. Cho dù Ariel có trả thù người khác cũng là trong tình trạng tỉnh táo, biết suy nghĩ đến lợi và hại còn Chung Thịnh thì khác, Ariel chính là tử huyệt của cậu ta, Từ Vệ Quốc tin chắc rằng nếu mình lộ ra dù chỉ một chút sát ý với Ariel thôi, Chung Thịnh nhất định sẽ xử lý gã ngay mà không hề do dự.



Đến người thân quen như gã còn thế, thì với bốn hộ vệ cầm vũ khí chĩa vào Ariel thế này, kết cục …



Khuyên bảo Chung Thịnh? Từ Vệ Quốc không dám chắc. Khuyển bảo Ariel? Ây … người ta hình như còn chẳng có ý định động võ.



Nghĩ tới nghĩ lui, Từ Vệ Quốc quyết định nên bắt nạt con chim khổng tước kia thì hơn, dù sao mấy hộ vệ này cũng là người của hắn, bảo vệ thuộc hạ là trách nhiệm mà một người chủ tốt nên hoàn thành.



Từ Vệ Quốc day day thái dương, nói: “Tôi bảo này … Zaccai, anh có thể bảo hộ vệ của mình đừng kích động như vậy được không. Anh xem Ariel đâu có ý định ra tay đâu …”



Zaccai nhíu mày, nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Ariel, không nói gì.



Thật kỳ lạ, hắn chắc chắn là chưa từng gặp người này bao giờ, cùng lắm có lẽ cũng chỉ vô tình lướt qua nhau trong thời gian đến trường Đệ Nhất trao đổi. Nhưng không hiểu sao, hắn cứ thấy cậu ta có địch ý với mình.



Nó không phải sát ý mãnh liệt gì, mà chỉ đơn thuần là ghét thôi.



Hắn vươn lưỡi liếm bờ môi khô, gương mặt theo thói quen trưng lên nụ cười quyến rũ chết người. Cái cậu Ariel này mặt mũi cũng được lắm, chẳng lẽ là dạng trong ngoài bất nhất, lúc ở trường Đệ Nhất đã phải lòng mình, kết quả lại phát hiện ra mình với Từ Vệ Quốc có quan hệ không tầm thường, cho nên nổi cơn ghen …



[Xin hãy cho trí tưởng tượng siêu quần của điện hạ Zaccai một tràng pháo tay …]



Thông qua màn hình, Từ Vệ Quốc nhìn Zaccai lộ ra nụ cười đó, không nhịn được rít lên: “Zaccai …”



Chết tiệt! Mi đúng là đồ chim khổng tước lăng nhăng!!! Lúc trước ở trường Đệ Nhất, lần nào dụ dỗ các nữ sinh cũng trưng ra cái nụ cười này.
Hai chiếc cơ giáp màu bạc bỏ vũ khí trong tay xuống, lao đến chỗ dây leo.



Janessa cùng các hộ vệ đều tròn mắt ngạc nhiên. Hai người này không bị ấm đầu chứ, loài thực vật đáng sợ này họ trốn còn chẳng kịp, hai người bỏ vũ khí xông lên để làm cái gì.



Bốn năm dây leo bò vào trong động lại di chuyển vô cùng linh hoạt, nhìn qua màn hình ra-đa không thể thấy được rễ của chúng nằm ở đâu.



Ngay trước mặt mọi người, Chung Thịnh và Ariel để mặc cho hai dây leo thô dày cuốn bên hông tha đi. Nhưng Từ Vệ Quốc lại quan sát thấy, thay vì nói hai người không có sức phản kháng bị dây leo tha đi, thì nên bảo rằng họ không hề phản kháng, để mặc dây leo cuốn lấy mình.



“Tôi đi xem sao.” Từ Vệ Quốc để lại một câu cho Zaccai, rồi làm theo Ariel, giơ cao hai tay lên, để mặc dây leo quấn lấy phần eo cơ giáp.



Zaccai mặt mày trắng bệch, hắn từng “nghe” thấy loài cây này có lực sát thương mạnh cỡ nào, nếu Từ Vệ Quốc bị cuốn đi, chắc chắn là dữ nhiều lành ít.



“Từ Vệ Quốc!” Zaccai chỉ muốn trói đối phương lại đánh mông một trận. Chuyện nguy hiểm thế này mà bảo đi xem được à? Cậu nghĩ là đi xem xiếc khỉ chắc? Cho đến bây giờ, hiểu biết của họ về loài cây này gần như là con số không, ai biết được gốc rễ của nó có phải một cái miệng rộng có thể nuốt trọn cơ giáp rồi tiêu hóa dần hay không.



“Điện hạ!” Thấy Zaccai định lao tới chỗ dây leo, Janessa cùng các hộ vệ đều cuống lên. Nhiệm vụ của họ chính là bảo vệ nhị hoàng tử điện hạ, họ tuyệt đối không cho phép ngài dấn thân vào chỗ hiểm nguy.



Có lẽ là thuận lợi cuốn đi ba chiếc cơ giáp khiến loài cây kỳ lạ này thỏa mãn, hai dây leo còn lại của nó cũng nhanh chóng rút về. Bây giờ Zaccai không bận tâm đến trong hang động có còn bọn truy sát hay không, trong đầu hắn chỉ toàn hình ảnh cơ giáp của Từ Vệ Quốc bị dây leo cuốn đi.



Hắn chẳng tiếc năng lượng, đẩy công suất cơ giáp lên mức tối đa, đuổi theo sau những dây leo. Nhưng tốc độ của nó quá nhanh, hắn chạy hết tốc lực cũng không theo kịp.



Nhìn bóng dây leo hoàn toàn biến mất khỏi màn hình ra-đa, Zaccai gần như thấy tuyệt vọng. Hắn mới gặp lại Từ Vệ Quốc chưa đầy một tiếng đồng hồ, vậy mà giờ chỉ biết trơ mắt nhìn cậu biến mất khỏi tầm nhìn. Đáng sợ nhất là, trước lúc người yêu biến mất, hắn đang quyến rũ một người qua đường …



“Điện hạ!” Nhóm Janessa nôn nóng đuổi theo Zaccai. Cơ giáp của họ không còn nhiều năng lượng, nếu cứ để nhị hoàng tử chạy với tốc độ đó, thì đừng nói là tấn công dây leo, có khi đến nơi đã chẳng còn năng lượng để mà đánh.