Chú Ái Tinh Không
Chương 28 :
Ngày đăng: 01:05 22/04/20
Editor: Nguyệt
Nữ giúp việc đến gõ cửa phòng, gọi hắn dậy ăn điểm tâm, mà Ariel cũng bị tiếng gọi này làm bừng tỉnh.
Trải qua ước chừng ba ngày để thích ứng, cuối cùng hắn xác định mình đã về lại năm mười tám tuổi, nhưng tình cảnh trong mộng chung quy hắn không thể quên được.
Chung Thịnh, đến cùng có phải cậu phản bội tôi không, trong lòng cậu đang cất giấu bí mật gì?
Lòng mang nghi vấn như vậy, mà tiếng gọi của Chung Thịnh ngày đó đích xác không phù hợp với tích cách của y, khi Ariel gặp được Chung Thịnh, dù giật mình vì hình như đối phương cũng sống lại một lần, nhưng ngoài mặt vẫn không biểu hiện gì, tiếp tục ngụy trang.
Bất kể cảnh trong mộng có phải thật hay không, Ariel cũng sẽ không để lộ lúc này. Mười năm sau, có kẻ hy vọng hắn chết. Mà hiện tại, ai biết kẻ đó có phải đang âm thầm rình rập hắn hay không?
Chẳng qua … Chung Thịnh, phó quan tôi tín nhiệm nhất, trong màn kịch này rốt cuộc cậu sắm vai gì?
Không thể không nói, lần đầu tiên gặp mặt, đôi mắt đong đầy lệ nóng của Chung Thịnh mang bi thương chẳng hề che giấu làm trong lòng Ariel nảy sinh một cảm giác khó tả.
Hoài nghi phó quan mình từng tín nhiệm nhất, đối với Ariel đây cũng là chuyện rất khổ sở. Nhưng, tình huống lúc ấy khiến hắn không thể không hoài nghi. Chỉ là, lúc ở ký túc xá, trong khoảnh khắc gặp Chung Thịnh, nhìn mắt đối phương đong đầy lệ, Ariel lại sinh ra cảm giác … áy náy mãnh liệt. Hắn không biết cái cảm giác áy náy này từ đâu mà có, là do nghi ngờ phó quan của mình, hay là … bởi vì mình hoài nghi Chung Thịnh.
Một người từ trước đến nay cảm xúc ít khi dao động như hắn, lần đầu tiên thể nghiệm cảm giác mất ngủ. Sáng sớm ngày hôm sau, chẳng hiểu xuất phát từ lý do gì, hắn lại không biết đối mặt thế nào với Chung Thịnh, cuối cùng chỉ đành ngượng ngùng chạy trối chết, rời khỏi ký túc xá trước.
Xuất hiện tình huống thế này, Ariel luôn giữ mình bình tĩnh lý trí cũng thấy đau đầu. Bởi vì hắn không rõ tại sao mình lại áy náy với phó quan … À, hoặc nên nói là phó quan tương lai, dù sao bây giờ Chung Thịnh là bạn học của hắn, quan hệ giữa hai người còn xa mới thân thiết như đời trước.
Cả một buổi sáng bị đủ loại cảm xúc làm cho phức tạp, khiến hắn lúc chọn huấn luyện viên cũng lơ đãng, đến khi tỉnh táo lại thì chẳng hiểu sao mình lại chọn cái người thoạt nhìn rất không đứng đắn – Từ Vệ Quốc. À, sửa lại một chút, là người hiện tại thoạt nhìn không đứng đắn, tương lai trở thành sư đoàn trưởng của sư đoàn III khá có năng lực, mặc dù phương diện tính cách thì vẫn không dám khen tặng …
Nghĩ đến việc mình trong lúc vô ý lại chọn huấn luyện viên này, Ariel không khỏi giật giật khóe miệng, nhất thời thất thần sẽ phải trả giá rất đắt, quả nhiên hắn nên giữ lý trí khi suy nghĩ chuyện gì đó.
Huấn luyện viên dạy kỹ thuật chiến đấu cũng là người Chung Thịnh rất quen, chính là thiếu úy Đặng Bồi đã ‘chỉ dạy’ cho Fredia suốt bảy ngày trên phi thuyền.
Thấy bọn họ đi vào, Đặng Bồi tặng cho Chung Thịnh một nụ cười tươi rất thân mật. Chung Thịnh vội vàng mỉm cười đáp lại, rồi đi theo Ariel đứng vào hàng.
“Chào mọi người.” Thiếu úy Đặng Bồi cười tủm tỉm chào các học viên.
“Chào trưởng quan!” Các học viên đồng thanh đáp lời.
Đặng Bồi chỉnh lại mũ: “Tên tôi là Đặng Bồi. Trong ba tháng kế tiếp, tôi sẽ phụ trách huấn luyện kỹ thuật chiến đấu cho các bạn. Hy vọng dưới sự chỉ dẫn của tôi, các bạn có thể thông qua kỳ khảo hạch của trường.”
“Nhất định không phụ kỳ vọng của trưởng quan.”
Đặng Bồi cười cười, trông có vẻ rất hiền lành: “Tốt lắm, tôi cũng dễ tính thôi, chỉ cần các bạn đạt được yêu cầu của tôi, tôi sẽ rất phóng khoáng ở nhiều phương diện, ví dụ như thời gian đi học chẳng hạn.”
Chung Thịnh thầm giật mình, chẳng lẽ ý Đặng Bồi là chỉ cần đạt tới yêu cầu của anh ta thì có thể hoàn toàn không tham gia khóa huấn luyện kỹ thuật chiến đấu?
Tác giả tâm sự:
Ừm … chương này chủ yếu nói về tâm tư của Ariel
Thật ra Ariel thực sự không biết tình cảm của Chung Thịnh … à, đời trước. Tính cách của hắn có phần lãnh đạm, lý trí, sở dĩ không thích tiếp xúc với phụ nữ chủ yếu là vì, mọi người biết đấy, người có diện mạo đẹp, gia cảnh giàu có quyền lực, bản thân cũng rất xuất sắc, luôn sẽ có vô số phụ nữ theo đuổi. Nhưng lại có rất nhiều người không từ thủ đoạn để tiếp cận hắn, cho nên, để phòng ngừa những phiền toái không cần thiết, hắn tất nhiên phải cố hết sức không tiếp xúc với phái nữ.
Còn về vị hôn thê đời trước, chủ yếu là vì cô có gia thế, dung mạo lại xinh đẹp tuyệt trần, tính cách dịu dàng, thế nên Ariel xem việc kết hôn như một nhiệm vụ cần hoàn thành, lúc này mới có sự tồn tại của vị hôn thê.