Chú Ái Tinh Không

Chương 280 :

Ngày đăng: 01:08 22/04/20


Editor: Nguyệt



Tóm lại, khi không nắm chắc phần thắng, hai bên sẽ không áp dụng biện pháp được ăn cả ngã về không. Nhưng hiện giờ Liên Bang đã có lợi thế mới, cho nên muốn tiêu diệt triệt để quân địch cũng là điều dễ hiểu.



Thủ lĩnh Liên minh thực sự phẫn nộ. Bản thân hắn không bị hiện tượng vỡ cấu trúc gene, nên sản lượng khoáng thạch Lyra nhiều hay ít không ảnh hưởng gì đến hắn. Nhưng những chiến sĩ gene tinh nhuệ của hắn thì khác, không có thuốc ức chế chiết xuất từ Lyra, họ chỉ có thể cầm cự hai năm rồi sẽ biến thành động vật không có lý trí.



Hắn không định làm tư lệnh không lính. Cho nên việc Liên Bang phá hủy mỏ khoáng thạch Lyra đã khiến hắn bùng nổ phẫn nộ, phát động phản kích mạnh mẽ, ý đồ đánh dập đầu chiến hạm vũ trụ của Liên Bang để cảnh cáo: nếu các người tiếp tục phá hủy mỏ Lyra, vậy thì đây cũng quyết cá chết lưới rách!



Thực ra Liên Bang không hề muốn quyết tử quyết sinh với đám người này. Sở dĩ lần này tấn công mỏ Lyra, là vì muốn chọc giận thủ lĩnh Liên Minh, khiến hắn phải huy động lực lượng để tấn công.



Quân khu IV và Quân khu III đã được trang bị đạn triệt tiêu năng lượng đầy đủ, đồng thời đặt hố bẫy trên đường hành quân của đội chiến hạm Liên minh, chỉ chờ chúng sập bẫy là sẽ tiêu diệt triệt để.



Là một trong những người tham gia kế hoạch gài bẫy, Ariel dẫn dắt Lữ đoàn 6 Sư đoàn 1 đã sớm mai phục tại vị trí được chỉ định. Tuy chẳng hứng thú gì với kiểu gài bẫy tầm thường này, nhưng hắn chỉ là một thượng tá của Sư đoàn 1 nên không nắm quyền tổng chỉ huy.



Nếu được làm đại tướng quân khu, hắn sẽ phái một chi đội nhỏ đánh lén tổng bộ Liên minh, một mặt đánh tan đội chiến hạm sinh vật, mặt khác xử lý thủ lĩnh Liên minh. Cứ thế, Liên minh Người tiến hóa sẽ như rắn mất đấu nhanh chóng thất bại. Không còn thủ lĩnh, các chiến sĩ tầng thấp trong Liên minh có thể được chiêu hàng.



Đúng vậy, chiêu hàng.



Ariel không hề muốn tiêu diệt toàn bộ thành viên của Liên minh Người tiến hóa. Đó là một hành động ngu xuẩn, chẳng những dấy lên lòng hận thù của quân địch, dồn chúng đến bước đường quyết tử quyết sinh, mà còn để lại ấn tượng tàn bạo về quân đội trong lòng nhân dân.



Ariel sẽ không làm thế. Quân nhân không phải thần tượng, nhưng cũng cần giữ gìn hình ảnh trong mắt người dân. Nếu không làm thế, thì đời trước Quân khu V của hắn đã chẳng thể liên tục hoàn thành nhiệm vụ chiêu mộ quân lính nhanh hơn các quân khu khác hai tháng.



Đây chính là sức mạnh của thần tượng! [Chung Thịnh thầm phỉ nhổ: Có khác quái gì đi bán sắc đâu … Ariel: … Được rồi, bây giờ anh sẽ bán cho em một lần!]



Khi quân Liên minh tiến vào vòng vây, chiến hạm Liên Bang mai phục xung quanh lũ lượt xông lên.
Nhóm quản lý cấp cao Liên minh không phải lo về vấn đề sống chết, nhưng không ai vui nổi. Ngoại trừ thủ lĩnh, tất cả bọn họ có được địa vị ngày nay đều là do phản bội Liên Bang.



Kế hoạch phản lại Liên Bang, thậm chí nuốt chửng chính phủ Liên Bang lúc trước nay mới buồn cười làm sao. Một tổ chức thành lập chưa được vài năm như họ làm sao so bì được với Liên Bang.



Thủ lĩnh Liên minh cũng bắt đầu hối hận. Quả nhiên hắn đã quá vội vàng. Trước kia khi còn ở tinh vực Alpha, thực lực của hắn kém hơn đế quốc Elijah cho nên đã thất bại, bây giờ cũng thế.



Ban lãnh đạo Liên minh trở nên bất ổn. Hắn nhìn ra được điều đó, rồi lại không có cách nào để cải thiện tình hình.



Không còn cách nào! Không còn con đường nào!



Đây chính là tình cảnh hiện nay của thủ lĩnh Liên minh.



Thủ lĩnh ngồi một mình trong phòng, vẻ mặt dần trở nên vặn vẹo.



Hắn không bao giờ muốn sống cảnh trốn chạy trong sợ hãi như chó nhà có tang lúc trước, cũng không dám cam đoan lần này thực hiện bước nhảy không gian rồi hắn sẽ sống sót để tìm đến một tinh vực mới.



“Nếu các người không để những người tiến hóa chúng ta sống yên ổn, vậy thì tất cả cùng chết!” Thủ lĩnh cười dữ tợn, mở quang não liên lạc với tất cả quản lý cấp cao trong Liên minh, ra lệnh quyết một trận sống mái cuối cùng.



Tất cả những người cải tạo gene đều không thể phản kháng mệnh lệnh của hắn. Chỉ cần hắn nói ra miệng, là họ nhất định phải phục tùng.



Hắn ra lệnh cho tất cả quản lý đến phòng họp. Nhưng khi tắt quang não rồi, hắn không biết rằng người hắn vừa ra lệnh đầu tiên lại là người ngầm có quan hệ với Liên Bang.



Sau khi ngắt liên lạc, viên quản lý nọ ra chiều đăm chiêu, ánh mắt tối dần, cuối cùng quyết định gửi một thông điệp bí mật.