Chưa Từng Yêu Em Như Thế

Chương 53 : Đưa tay cho anh (5)

Ngày đăng: 12:37 19/04/20


Tối thứ sáu, Cố Thanh Thanh chợt thấy phân vân. Nhìn bên ngoài thì thấy cô phân vân vì không biết ngày mai có nên đi học môn tự chọn không,  còn thực tế là cô đang nghĩ đến lời Lý Tử Chính nói cuối tuần đưa cô đi chơi, không biết anh nói nghiêm túc hay chỉ đùa thôi.



Tắt đèn nằm trên giường, đang mơ màng sắp ngủ thì màn hình di động sáng lên, có tin nhắn đến. Cố Thanh Thanh cầm điện thoại lên, tin nhắn viết: “Sáng mai chín rưỡi ở CBD, tôi đưa em đi chơi.”



*CBD: trung tâm thương mại



Cố Thanh Thanh cười toét miệng gõ chữ: “Em còn tưởng thầy đùa chứ!”



Đối phương trả lời rất nhanh: “Trông tôi không đáng tin như vậy à?”



Cố Thanh Thanh cười tươi hơn: “Giống.”



Đối phương nhắn lại: “Em đã nghĩ tôi như vậy, tôi cũng muốn ‘không đáng tin’ một lần xem sao.”



Cố Thanh Thanh cười hì hì: “Thật ra em có một vấn đề muốn hỏi, ngày mai khi gặp thầy thì em phải xưng hô như thế nào đây thầy Lý?”



Chờ một lúc lâu cũng không thấy đối phương nhắn lại, Cố Thanh Thanh chờ có chút sốt ruột, dùng tay gõ gõ mép giường. Triệu Nhã ở giường trên không nhịn được, ném cái gối xuống đầu cô: “Cố Thanh Thanh, hơn nửa đêm cậu không ngủ đi còn phát xuân cái gì thế!”



Cố Thanh Thanh ôm gối hỏi cô ấy: “Xuân cũng không cần phát lúc nửa đêm mà! Tiểu Nhã à, nếu bây giờ cậu gặp Lý Tử Chính ở trên đường thì cậu sẽ gọi thầy ấy là gì ?”



Triệu Nhã buồn ngủ càu nhàu: “Còn quan tâm xưng hô làm gì, trước hết tớ sẽ đi thẳng tới, có gì nói sau.”



Cố Thanh Thanh líu lưỡi, lúc này màn hình di động sáng lên.



Lý Tử Chính chỉ trả lời hai chữ: “A Chính.”



Tay Cố Thanh Thanh run lên, thế là điện thoại rơi luôn vào mặt.



16




Lý Tử Chính nắm bàn tay cô, cặp mắt đào hoa cười cong cong.



19



Nhiều năm sau, gió đêm hiu hiu, ánh trăng sáng rực rỡ. Con gái vùi ở trong ngực mẹ làm nũng.



“Mẹ, chuyện ngượng nhất mẹ từng làm là gì?”



Cô ôm con gái từ từ vỗ về.



“Chuyện ngượng nhất là gì à? Chắc là lúc học đại học, chị em của mẹ gặp phải một tên thay lòng đổi dạ, mẹ đã lao đến kí túc xá của anh ta, dùng hết sở học cả đời để chửi bới người kia. Nhưng người kia lại không hề biết xấu hổ, mẹ càng chửi anh ta càng cười.



Con gái kinh ngạc, hỏi liên tiếp: “Sau đó thì sao?”



Cô nhớ lại chuyện cũ, trong lòng vô cùng ấm áp và mềm mại.



“Sau đó có người gõ cửa nói thưa thầy, mẹ mới nhận ra mình đi sai tầng rồi, vào nhầm kí túc xá của giáo viên.”



Cô liếc mắt nhìn chồng mình đang ngồi trước bàn đọc sách, cặp mắt đào hoa cong cong đang cười với cô.



” Thầy giáo kia mới tốt nghiệp mấy năm, vẫn còn rất trẻ, mẹ đi nhầm tầng cho rằng anh ta là người nam sinh kia, kết quả đã mắng sai người.”



Con gái có chút lo lắng: “Vậy người ấy có trách mẹ không? Sau đó thế nào?”



Cô ôm con gái cười vô cùng ấm áp: “Sau đó con chính là con gái của hiệu trường trường đấy thôi!”



Con gái nhìn mẹ một chút lại quay sang nhìn ba, kêu “A” một tiếng.