Chưa Từng Yêu Em Như Thế

Chương 57 : Hãy gả cho anh(5)

Ngày đăng: 12:37 19/04/20


Ta chạy đến chỗ Tằng Nhan, không thèm gõ cửa xông thằng vào phòng.



Tằng Nhan đang ngồi trước bàn đọc sách, một tay bịt mũi cúi đầu nhìn gì đó. Nghe thấy tiếng động, hắn ngẩng đầu lên, thấy ta thì lập tức đứng dậy cầm lấy quyển sách che lên trên mặt bàn.



Ta không nhịn được cười nhạo hắn: “Biết huynh thích đọc sách, nhưng không cần diễn tới mức này chứ!”



Hắn nhìn ta hừ một tiếng: “Ngốc ghê gớm.”



Ta nghe vậy không bằng lòng: “Huynh còn nói vậy muội sẽ cầu chúc cho huynh chảy máu mũi suốt đời luôn!”



Tăng Nhan nhìn ta một cái rồi dời ánh mắt ra chỗ khác, dáng vẻ rất khinh thường.



Tức chết ta!



Ta chạy đến kéo vạt áo của hắn, lắc lắc: “Tằng Nhan muội hỏi huynh, thật ra người Liễu Hành nhất kiến chung tình là muội đúng không? Thật ra người hắn cầu hôn là muội, có phải không?”



Tằng Nhan cúi đầu nhìn ta, từ kẽ tay đang bịt mũi, một dòng máu màu đỏ từ từ chảy ra…



Hắn chảy rất nhiều máu…



“Hắn cầu hôn Tằng Nhị muội! ”



Ta nói: “Nhưng hắn nhầm muội là Tằng Nhị muội mà!”



Tằng Nhan lấy khăn từ trong ngực áo, lau sạch sẽ máu mũi, lạnh lùng nói: “Nàng là Tân Ly.”



Ta: “…” Nghĩa là sao? Tân? Thế này là thế nào…



Ta nói: “Tân Ly cái gì cơ?”



Hắn nói: “Cha ruột nàng họ Tân.”



Ta ngơ ra: “Cha của muội không phải đã chết rồi sao?”



Tằng Nhan hừ một tiếng: “Ông ta còn sống, ta đã phái người đi tìm hắn.”



Ta không phản ứng kịp. Thảo nào gần đây luôn có bộ khoái, thám tử hở tí là ra vào phòng hắn, thì ra…hắn đang giúp ta tìm cha.



“Chuyện này….từ lúc nào?” Ta lúng túng hỏi.



Kỳ lạ, trong lòng khó chịu quá.



“Mới đây thôi.” Hắn bâng quơ đáp



Ta hít một hơi, hỏi hắn: “Huynh……Định làm gì?”



Hắn nhìn ta một cái: “Cho nàng nhận tổ quy tông.”



Ý là đuổi ta đi sao?



Ta nói: “Mẹ muội không nỡ để muội đi đâu.”


Hắn lại mắng ta ngốc!



“Ly nhi, nàng thật sự ngốc chết được!”



Còn dám lặp lại một lần nữa?!



Không lẽ đó chính là lí do?



Ta vừa nắm tay, muốn đẩy hắn ra, bỗng nhiên…Càng bị hắn ôm chặt hơn.



A a a! Sao lại ôm ta! Sao lại ôm ta! tình huống quái quỷ gì đây?



Ta giãy giụa muốn thoát ra khỏi cái ôm của hắn,  nột tay hắn giữ chặt ta, một tay giống như là đang bịt mũi. Giọng hắn ồm ồm nói: “Ta không đưa nàng đi thì sao có thể cưới nàng? Nàng muốn Đại thiếu gia Tăng gia cưới em gái mình sao? Nàng muốn người trong thiên hạ cười chê sao?”



Ta ngớ ra…



Qua một lúc lâu, cuối cùng ta mới hiểu ra mọi chuyện.



Hóa ra người này thích ta!



Thảo nào từ trước tới giờ không có ai đến cầu thân ta, thảo nào khó khăn lắm mới có một Liễu Hành lại bị hắn dùng Tăng Nhị muội ngăn cản, thảo nào hắn nhìn thấy ta luôn chảy máu mũi.



Nhưng mà, không đúng…



Ta kiên quyết rời khỏi lồng ngực hắn, chỉ vào mặt hắn hỏi: “Vậy bây giờ tìm thấy cha muội, nếu như không tìm thấy thì sao? Vì không để người trong thiên hạ cười chuyện ca ca lấy muội muội, có phải huynh không cưới ta nữa?”



Tăng Nhan bật cười.



Hắn còn cười?



Ta vô cùng phẫn nộ, hỏi hắn: “Huynh cười cái gì?”



Tay hắn bịt mũi đáp: “Cười nàng ngốc.”



Ta chạy đến trước mặt hắn, ngẩng đầu uy hiếp hắn: “Dám nói muội ngốc, muội sẽ cho huynh cạn máu mà chết!” Ta vừa nói vừa ưỡn thẳng bộ ngực. Tay còn lại của Tăng Nhan dùng sức bịt mũi…Sau đó, ta thấy máu theo khe hở ngón tay chảy ra…



Hắn mở mắt, chán nản nói: “Nàng nghĩ người kia thật sự là cha ruột của nàng sao?”



17.



Ta ngạc nhiên giữ khuôn mặt Tăng Nhan, ép hắn nhìn ta.



“Huynh nói cái gì?” Ta xích lại gần hắn, trợn mắt lên hỏi.



Chỗ ngón tay hắn máu chảy ngày càng nhiều, mặt và lỗ tai cũng biến thành đỏ chót.



“Ta nói,” Hắn bỏ một tay xuống, nắm chặt cằm của ta, cúi đầu xuống gầm lên: “Nàng có thể gả cho ta, ngu ngốc!”



A ha! Ta hiểu rồi! Thì ra người kia không phải cha ruột của ta, chỉ là Tăng Nhan muốn kết hôn với ta thôi!



END