Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4
Chương 58 : Na Na lão sư rời đi
Ngày đăng: 12:06 30/04/20
Chạng vạng tối.
Lam Hiên Vũ nện bước nhẹ nhàng xuống xe trường học, vừa đi hắn vừa dùng hai tay điệu bộ động tác Kim Long Kinh Thiên. Càng luyện tập hắn lại càng thấy một thức này ảo diệu vô cùng. Chẳng những bản thân nó có uy lực lớn còn rất có lợi đối với thân thể của mình.
Tuy rằng mỗi lần luyện qua đều có chút sức cùng lực kiệt nhưng ngày hôm sau lại sinh khí dồi dào, thậm chí hắn cũng có thể cảm giác được tiến bộ của mình.
Về tới trước cửa nhà, hắn nhấn xuống mật mã, đó là sinh nhật của mẹ hắn.
"Ta đã về rồi!" Lam Hiên Vũ kêu một tiếng, sau đó liền kích động mà chạy tới phòng Na Na.
Trên người Na Na lão sư có một loại khí tức đặc thù làm hắn cực kì ưa thích, làm hắn luôn nhịn không được mà luôn muốn thân cận với nàng.
"Na Na lão sư, ồ, lão sư không có ở đây nha!" Lam Hiên Vũ nghi hoặc nhìn thoáng qua, phòng Na Na rất sạch sẽ, tát cả đều chỉnh tề giống như chưa từng có người ở qua.
Hắn vội vàng lại chạy tới phòng tu luyện cùng buồng vệ sinh, nhưng vẫn là không ai.
Na Na lão sư đi ra ngoài rồi sao?
Đúng lúc này, một tiếng vù vù rất nhỏ đột nhiên vang lên, một đạo quang ảnh phóng lên giữa phòng khách, chính là hình ảnh của Na Na.
"Hiên Vũ, ngươi đã trở về, có lẽ ngươi sẽ rất xúc động nên ta lưu lại một đạo Tinh Thần lạc ấn này. Lão sư phải rời đi."
Quang ảnh trong Na Na, mang trên mặt là vẻ ôn hòa cùng không muốn, nàng giơ tay giống như là muốn chạm đến gương mặt của hắn.
"Lão sư vì một ít chuyện nên nhất định phải rời đi. Vốn định tạm biệt trước mặt ngươi nhưng lại sợ tâm tình không muốn làm ta không quyết định.
"Lần đầu tiên thấy ngươi lão sư đã cực kì thích ngươi, cho nên lão sư mới lựa chọn trở lại với ngươi, hy vọng có thể đi cùng ngươi phát triển. Thế nhưng thời gian tốt đẹp luôn ngắn ngủi đấy. Những đoạn thời gian đẹp này sẽ luôn làm bạn với lão sư, lần này, lão sư tuyệt sẽ không quên.
Từ từ khi biết nhau đến nay, bọn hắn còn chưa bao giờ phân biệt thời gian lâu như vậy. Nàng thật sự rất nhớ hắn.
Lam Hiên Vũ tự nhiên cũng nhớ ba ba, thỉnh thoảng hắn sẽ hỏi Nam Trừng, ba lúc nào mới trở về? Mỗi lúc như vậy thì tâm Nam Trừng lại càng siết chặt hơn. Lam Tiêu sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
...
Thiên La tinh, học viện hồn sư sơ cấp Thiên La, Tử La Thành phân viện.
Đây là ngày học cuối cùng của năm nhất, Lam Hiên Vũ đã tới học viện từ sớm, một học kì này thành tích của hắn rất tốt.
Từ lần thành danh trong khóa thực chiến kia, chiến lực củ hắn liền đứng đầu danh sách rồi. Mà sau lần đó, Diệp Linh Đồng đột nhiên nghỉ học, không biết là nguyên nhân gì. Nhưng việc này làm cho hắn càng thêm không có đối thủ. Lão sư đơn giản mà bố trí những bài tập trong ngày nghỉ, đơn giản chính là văn hóa ôn tập cùng chuẩn bị bài, hơn nữa là tu luyện.
Gần đây, Lam Hiên Vũ cảm thấy khoảng cách tới mười bốn cấp đã không xa. So với lúc trước thì tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn được một tí. Dựa theo cái tốc độ này, không đến mười tuổi là hắn có thể đạt đến hai mươi cấp. Cái này đối với đám bạn cùng lứa tuổi cũng coi như là nhanh. Trước mười hai tuổi đạt tới hai mươi cấp, đều là phi thường ưu tú đấy.
Thu Vũ Hinh cũng là rất hài lòng với đứa đệ tử đắc ý này của mình. Đứa nhỏ này gần như có thể dùng "Hoàn mỹ " Để hình dung, đối với một lão sư mà nói, căn bản là sẽ không có khả năng không thích đệ tử như vậy. Nhu thuận nghe lời, thành tích học tập ưu dị, thực chiến xuất sắc, có được biến dị Võ Hồn, hơn nữa còn rất đẹp. Cái bộ dáng nhỏ nhỏ trắng ngần kia đôi khi làm nàng cũng nhịn không được mà muốn bóp một chút. Nàng đã nghĩ, nếu con mình cũng được như vậy hẳn là rất tốt a!
"Hiên Vũ, ngươi ở lại một chút, lão sư có lời muốn nói với ngươi." Thu Vũ Hinh vẫy vẫy tay với Lam Hiên Vũ.
"Vâng, Thu lão sư." Lam Hiên Vũ vốn vừa thu thập xong túi sách chuẩn bị về thì lại nghe Thu Vũ Hinh giữ lại.
"Hiên Vũ, có chuyện này lão sư muốn nói cho ngươi, ngày nghỉ này ngươi cũng có thể chuẩn bị cho tốt." Thu Vũ Hinh thấp giọng nói.
"Chuyện gì a?" Lam Hiên Vũ tò mò hỏi.
- -----------------------------------------------------------------