Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Chương 67 : Ưu tú

Ngày đăng: 12:06 30/04/20


Lúc này, đại não Lam Hiên Vũ đang cấp tốc vận chuyển.



Vô luận ở thời đại nào thì khi hồn sư đối mặt hồn thú, điểm trọng yếu nhất đều sẽ là hồn sư hiểu tương đối rõ về hồn thú, sau đó mới có thể nghĩ ra sách lược mà chiến thắng hồn thú.



Hiện tại, thứ xuất hiện ở trong đầu Lam Hiên Vũ chính là những tri thức về U Minh Lang.



Trừ đặc tính của bọn chúng thì ba cũng đã từng nói, U Minh Lang trời sinh tính đa nghi, bình thường không thích chính diện tiến công, mà là ưa thích tìm sơ hở của đối phương để một kích chế địch, chính là như lúc trước nó đánh lén. Nói cách khác thì bọn chúng cũng sẽ biết sợ đấy chứ?



Nghĩ tới đây, nội tâm Lam Hiên Vũ khẽ động, hắn nâng tay trái, từng đám ngân văn Lam Ngân Thảo lập tức hướng phía dưới cuốn xuống mà bao trùm bàn tay của hắn. Một cái thủy cầu cũng xuất hiện trên lòng bàn tay hắn ngay sau đó, bị hắn nâng nâng trên đỉnh đầu.



Quả nhiên, khi cái thủy cầu này xuất hiện, ba đầu U Minh Lang đang chậm rãi tới gần Lam Hiên Vũ đều dừng bước. Bọn chúng nhìn chằm chằm vào Lam Hiên Vũ, sau đó chậm rãi mà xoay sang bên cạnh vây xung quanh hắn. Ban đầu ba đã nói như vậy, U Minh Lang là một loại hồn thú rất có kiên nhẫn, đặc biệt am hiểu tìm cơ hội, thậm chí có thể một mực giằng co đến khi đối phương mệt mỏi mà lộ ra sơ hở mới thôi.



Sau khi thấy đám U Minh Lang tạm thời ngưng bước thì Lam Hiên Vũ cũng thoáng thở dài một hơi. Hắn hơi chút suy nghĩ, chậm rãi ngưng kết thủy cầu trong tay thành một cái băng cầu tản ra hàn ý nhàn nhạt. Bộ pháp của ba đầu U Minh Lang lập tức trở nên càng chậm, bọn chúng cảnh giác mà nhìn Lam Hiên Vũ.



Lam Hiên Vũ đem Băng cầu phóng tới tay phải của mình, sau đó lại ngưng tụ thêm một băng cầu từ tay trái. Bên bờ sông là thủy nguyên tố dồi dào, ngưng tụ ra Băng cầu cũng không phải chuyện quá khó khăn. Sau đó hắn chậm rãi đi về phía trước một bước.



Ba đầu U Minh Lang gần như là đồng thời đi theo một bước đó của hắn chúng bảo trì khoảng cách với hắn như trước. Lam Hiên Vũ nhìn ra chung quanh một chút, đột nhiên, hắn tăng tốc bước chân, hết sức mà chạy ra một hướng chừng ba bước. Ba đầu U Minh Lang bị hắn dọa cho nhảy dựng, nên nhảy lùi lại kéo ra một điểm khoảng cách, sau đó mới theo tới. Đúng lúc này, Lam Hiên Vũ đột nhiên nhìn được chuẩn một cái phương hướng, hắn theo hướng đó mà chạy như điên.




Tuy bản thân Thôn Mã là ăn cỏ nhưng khi nó nóng nảy thì cũng chẳng khác gì thú ăn thịt. Kỹ năng thiên phú của nó là thôn phệ, nó có được lực hấp nuốt kinh khủng. Khi nó mở ra cái miệng cực lớn kia thì một cái cắn là có thể ăn tươi một nửa U Minh Lang, cho nên một phát phẫn nộ này của nó làm ba đầu u minh lang kia sợ tới mức chạy trối chết.



Lam Hiên Vũ đứng ở sông bên kia, hô hấp có chút dồn dập, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, vẻ kinh hoảng trong mắt hắn cũng không có hạ thấp. Từ lúc hắn nhìn thấy ba đầu U Minh Lang liền chạy như vậy, mãi tới lúc này hắn mới thở dài được một hơi, quần áo sau lưng đã bị ướt đẫm mồ hôi rồi.



Nơi đây quả nhiên là rất nguy hiểm a!



Sân vận động phân viện Tử La thành.



Lúc này, các vị lão sư bổn viện đều là hai mặt nhìn nhau, ngay cả Mục Trọng Thiên đều cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.



Đây là việc mà một đứa nhỏ gần tám tuổi có thể làm được sao? Nhất là việc Lam Hiên Vũ khống chế băng cầu kia, có thể nói tinh chuẩn. Cuối cùng, ba cái băng cầu có chứa lực hồi toàn đã làm ra tính quyết định, "Họa thủy đông dẫn", mượn lực lượng của Thôn Mã dọa chạy ba đầu U Minh Lang.



Vô luận là tốc độ ứng biến của Lam Hiên Vũ hay lực khống chế đều là biết tròn biết méo đấy, quả thực có thể nói là một phương thức ứng đối hoàn mỹ a!



Mục Trọng Thiên vỗ đùi hô lớn: "Đứa nhỏ này ta muốn!"