Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 139 : Lang tộc tấn công

Ngày đăng: 15:47 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



- Diệp Hạo.



Trưởng khoa thấy Diệp Hạo xuất hiện, trong lòng ông có dự cảm xấu.



- Chuyện này do mạng lưới giám sát tự mình điều tra, vì vậy phía trên cũng sẽ yêu cầu xử lý nghiêm.



Gương mặt Diệp Hạo không thay đổi nói tiếp.



- Nói cách khác, các cậu sẽ bị tuyên án ít nhất sáu tháng tù.



Lời Diệp Hạo nói khiến sắc mặt đám người Mạnh Vĩnh Ngôn lập tức thay đổi.



Bọn họ chưa từng nghĩ chuyện này sẽ bị xử nặng như vậy.



- Diệp Hạo, thầy biết vì em nên mạng lưới giám sát mới đột nhiên tham gia vào chuyện điều tra lần này.



Trưởng khoa hơi do dự rồi nói tiếp.



- Bọn họ vẫn chỉ là trẻ con thôi, hãy cho bọn họ cơ hội.



- Trưởng khoa, thầy cảm thấy trẻ con sẽ đi công kích một cô gái tới đường cùng à?



Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.



- Nếu tôi nhớ không nhầm, lần trước bọn họ còn muốn đuổi học tôi đấy.



Trưởng khoa ngẩn người.



Chuyện này từng ầm ĩ một thời gian, sao ông ta có thể không biết?



- Trưởng khoaà, thầy có chắc nếu lần này bọn họ không nhận được sự trừng phạt, lần sau sẽ không xuất hiện chuyện bỏ đá xuống giếng tương tự nữa không?



Trưởng khoa im lặng.



- Ngoài ra, em phải nói với thầy một chuyện, vì Đường Phiên Phiên gặp đả kích quá lớn từ chuyện này nên đã nghỉ học rồi.



- Cái gì? Nghỉ học?



Trưởng khoa bật thốt đứng lên.



- Em rất muốn hỏi thầy trưởng khoa một câu, một cô gái bị chế giễu, nhục nhã như vậy, sao trường học lại không đứng ra? Còn bây giờ, khi người gây ra mọi chuyện bị bắt, trường học lại muốn giúp đám bọn hắn giảm bớt hình phạt, xin hỏi, đây là đạo lý gì?



- Chuyện này...



- Có thể thấy Đường Phiên Phiên đã chịu tổn thương rất lớn từ chuyện này. Vì vậy, chắc chắn mức án tuyên phạt dành cho các người sẽ càng nghiêm trọng, hơn nữa, các người còn phải gánh cả trách nhiệm dân sự.



Diệp Hạo nhìn gương mặt trắng bệch của đám Mạnh Vĩnh.



- Tôi đã mời luật sư cao cấp trong nước tới, mấy người cứ chờ ngồi tù đi.



Nói xong, hắn xoay người rời đi.



Trưởng khoa thở dài rồi cũng xoay người rời khỏi.
- Bọn họ là người của Lang tộc.



Vẻ mặt Thanh Thanh âm trầm lạnh giá.



Lang tộc tìm tới đây cũng có nghĩa Hồ Tiên đã bỏ mình.



- Lang tộc thì có thể xông vào nhà của hội viên Cục Linh Dị sao?



Diệp Hạo lạnh lùng nhìn thanh niên tóc trắng.



- Mày là hội viên của Cục Linh Dị?



Thanh niên tóc trắng ngẩn ra.



Diệp Hạo lấy giấy chứng nhận ra ném vào người gã:



- Check hàng xem!



Thanh niên tóc trắng mở ra nhìn thử rồi ném trở lại cho Diệp Hạo:



- Nếu cậu là hội viên của Cục Linh Dị, chắc cũng biết nhân loại các cậu không có quyền xen vào chuyện của yêu tộc chúng tôi chứ!



- Tôi không xen vào chuyện nội bộ của yêu tộc các người, vấn đề là ba cô gái này cũng là người của Cục Linh Dị.



Diệp hạo nhìn ba người Thanh Thanh, nói.



Ba người lập tức lấy giấy chứng nhận ra.



Thanh niên tóc trắng bỗng nhíu mày, chuyện này hơi khó giải quyết.



Hắn nhìn chằm chằm Diệp Hạo một lúc rồi phất tay ra hiệu cho đám người rời khỏi.



Tới khi bóng dáng của bọn họ mất hút, Thanh Thanh lập tức nghiêm túc nói.



- Chúng ta phải rời khỏi đây thôi!



- Bọn họ rất mạnh sao?



- Tôi có lòng tin đánh bại bọn họ, nhưng cái giá phải trả rất đắt.



Thanh Thanh nhìn Diệp Hạo.



- Mà cao thủ trong Lang tộc nhiều như mây, vì vậy chúng tôi phải rời khỏi đây.



- Xin lỗi.



Diệp Hạo khổ sở nói.



Cảm giác này thật sự rất khó chịu, nhưng hắn còn cách nào chứ?



- Anh không cần xin lỗi.



Thanh Thanh nhẹ nhàng lắc đầu.



- Hồ tộc chúng tôi và Lang tộc vốn đối đầu nhau từ ngàn năm nay rồi, tôi và Mặc Mặc, Đường Đường sẽ ra, vừa ra ngoài tu luyện vừa săn giết Lang tộc.



- Mọi người có thể tới Mao Sơn.



Diệp Hạo im lặng một lúc đề nghị.