Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 154 : Dụng Ý Của Diệp Hạo

Ngày đăng: 15:47 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- Tôi đặc biệt tặng tấm thẻ này cho cô.



Diệp Hạo cười nói.



- Anh - - anh lấy đâu ra vậy?



Trương Lan hiểu rõ giá trị của tấm thẻ vàng này.



- Một cấp cao của khách sạn Bồng Lai cho tôi á.



Khách sạn Bồng Lai chỉ phát ra ba mươi tấm thẻ vàng, mà toàn bộ ba mươi tấm thẻ đều được tặng cho các đại lão trong hai giới chính thương.



Nói cách khác, thẻ vàng này không phải ai cũng có tư cách giữ đâu, mà tư cách này cần phải qua rất nhiều quá trình thẩm tra xử lý nữa.



Diệp Hạo hiện giờ là người sở hữu khách sạn Bồng Lai, muốn có bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu tấm thẻ ấy mà.



Nhưng không phải ai hắn cũng cho đâu, ví dụ như Tiểu Mỹ, chẳng phải Diệp Hạo không cho cô ấy sao?



- Được rồi.



Trương Lan chần chừ một chút vẫn bỏ tấm thẻ vào trong ví.



Thực ra, muốn nói tấm thẻ vàng này giá trị cực lớn cũng được, mà nói giá trị của nó không lớn cũng không sai, bởi vì chỉ có thể sử dụng trong khách sạn Bồng Lai mà thôi.



Đương nhiên không dùng được trong các khách sạn khác.



Mà bây giờ, khách sạn Bồng Lai chỉ có một nhà này ở Ma Đô mà thôi.



Trương Lan sớm biết Diệp Hạo thần bí, bởi vậy cô không tiếp tục hỏi nhiều nữa.



Về chỗ ngồi, tâm tình Trương Lan khá hơn rất nhiều.



Bởi vì thông qua chuyện tấm thẻ vàng, Trương Lan biết Tiểu Mỹ không thể so sánh với mình trong lòng Diệp Hạo được.



Một lát sau Trương Lan đi lấy đồ uống.



Diệp Hạo nói với Tiểu Mỹ bên cạnh.



- Tiểu Mỹ, chị biết Đường Phiên Phiên không?



- Biết chứ.



- Phiên Phiên có nói với tôi chuyện của chị, tôi biết chị rất buồn vì chuyện thừa cân của mình, mà giờ trong tay tôi có một loại thuốc, có thể khiến chị khôi phục dáng người hoàn mỹ như ban đầu.



Diệp Hạo nói khẽ.



- Không biết chị có dám thử nghiệm không?



- Cậu chắc chắn có thể giảm béo?



- Chắc chắn.



Diệp Hạo gật đầu.



Tiểu Mỹ mập vì nội tiết mất cân đối, mà việc mất cân đối này cũng thuộc một loại bệnh hiếm gặp trên thế giới.



- Tôi đồng ý thử nghiệm.



- Nhưng chị phải đồng ý với tôi một việc.



Diệp Hạo nói đến đây, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tiểu Mỹ.



- Cậu nói đi.
Theo thời gian, vẻ mặt Tiểu Mỹ dần lộ vẻ khiếp sợ.



Bởi vì hình như cô ấy đi nhiều lắm.



Ra hết đống đồ ăn mình ăn mỡi nãy cũng nên dừng lại rồi mới đúng chứ.



Nhưng phía dưới vẫn chảy ra như cũ.



Thời gian cứ trôi qua từng phút từng giây.



Qua khoảng mười phút đồng hồ, cô nàng mới đi xong.



Lúc Tiểu Mỹ đứng dậy vẫn không có cảm giác trống rỗng gì, cô rời khỏi nhà vệ sinh, mà khi cô rửa tay không khỏi giật mình.



Bởi vì cô rõ ràng cảm nhận được mình gầy đi.



Đúng vậy, gầy hơn.



Gầy hơn rõ ràng lắm!



Rửa tay xong, cô vội vàng chạy ra ngoài kéo cân điện tử dưới giường ra.



Lúc Tiểu Mỹ đứng trên cân, một con số hiện lên rõ ràng.



140!



Trên mặt cô lộ ra vẻ hoảng sợ.



Bởi vì trước đó cân nặng của Tiểu Mỹ là 155 cân.



Nói cách khác, cô đã gầy đi 15 cân trong chớp mắt.



Tiểu Mỹ rơi vào trầm tư.



Bình thường, nếu mình gầy 15 cân trong chớp mắt không hư thoát mới lạ, nhưng trái lại, hiện giờ tinh thần mình rất tốt, còn tốt hơn gấp 100 lần bình thường ấy chứ.



Chuyện này căn bản không phù hợp với lẽ thường!



Bây giờ Tiểu Mỹ mới hiểu vì sao Diệp Hạo dặn mình không được lộ ra chuyện cậu ta cho thuốc.



Chuyện này quá kinh thế hãi tục rồi!



- Đáng tiếc chỉ gầy 15 cân thôi!



Tiểu Mỹ giờ mới lên tiếng cảm thán.



- Tiểu Mỹ, cậu lại lấy cân ra cân sao?



Lúc này, một thiếu nữ âm dương quái khí lên tiếng.



- Cậu đừng mơ mộng hảo huyền việc cân nặng mình giảm xuống nữa!



- Đúng vậy, Tiểu Mỹ, tình hình của cậu không phải cậu không biết, cậu có thể duy trì cân nặng đã không tệ rồi, cậu còn muốn giảm béo sao?



- Cậu nên đối mặt với hiện thực đi!



Đối mặt với khiêu khích châm chích của ba bạn cùng phòng, Tiểu Mỹ rất muốn lớn tiếng nói cho bọn họ biết cô đã giảm được 15 cân.



Nhưng với thân hình của cô nàng hiện giờ, cho dù gầy di được 15 cân cũng không thấy rõ ràng!



- Đúng rồi, Tiểu Mỹ, hôm nay Diệp Hạo hẹn cậu đi đâu ăn thế?



Lúc Tiểu Mỹ đang định trả lời, một nữ sinh khác nói:



- Tiểu Mỹ, có phải Diệp Hạo có ý với cậu không?



- Cậu đừng đùa thế chứ? Đám nữ sinh trong trường chúng ta theo đuổi Diệp Hạo không có 1000 cũng có 800, sao Diệp Hạo có thể coi trọng người như Tiểu Mỹ được. Tôi đoán Diệp Hạo cảm thấy việc mình đặt cược làm tổn thương Tiểu Mỹ, nên cậu ta mời Tiểu Mỹ ăn một bữa cơm bồi tội thôi!