Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 183 : Mối Thù Đoạt Vợ

Ngày đăng: 15:47 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



- Hồng nhan họa thủy a.



Diệp Hạo bất đắc dĩ thở dài nhìn 2 người đẹp.



Giờ làm gì còn tâm trạng ăn uống nữa.



Diệp Hạo lấy ra 300 tệ từ trong ví ra trả cho chủ tiệm bún.



- Thành thật xin lỗi, tôi sẽ thanh toán luôn phần của những người đã bỏ chạy!



Diệp Hạo nói khẽ.



Trước đó, Thái Tín mang đám côn đồ hùng hổ xong tới, dọa hết đám người đang ăn trong tiệm, mà thấy cảnh này ai nấy đều chạy lấy thân, rảnh đâu để ý đến việc trả tiền chứ.



- Nhiêu đây đủ….. đủ lắm rồi, còn hơi nhiều đó a!



Bà chủ quán vội vàng cười nói.



- Nhiều nhiều để đền bù tổn thất tinh thần cho cô!



Diệp Hạo lại cười đáp.



- Mà mùi vị món bún thập cẩm cay của cô rất ngon đó!



- Hiện tại đi đâu đây?



Hứa Manh Manh hỏi.



- Đi uống trà đi.



Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đề nghị.



Ba người tìm một nhà quán trà gọi một bình Long Tỉnh rồi nhắc đến các hạng mục cần chú ý trong khi diễn ra giao lưu giữa hai trường.



Từng cái từng cái đều được Diệp Hạo ghi vào trong lòng.



Mà ngay lúc này, một nam sinh cao lớn đi đến trước mặt Trương Lan.



- Tôi có thể ôm cô một chút không?



Trên mặt nam sinh lộ ra nụ cười ôn hòa, nhưng lại tràn đầy tự tin.



- Lăn dùm.



Trương Lan không khách khí từ chối.



Mà nam sinh cũng không ngờ Trương Lan không cho mặt mũi như thế.



Sắc mặt hắn trầm xuống, chợt cười giải thích.



- Mấy người chúng tôi đang chơi trò lời thật lòng mạo hiểm, vận khí tôi không tốt rút được thăm đại mạo hiểm, cho nên, mỹ nữ, cô có thể giúp tôi một chút được không?



- Lấy cái cớ rút thăm mạo hiểm rồi yên tâm giở trò lưu manh sao?



Diệp Hạo gõ bàn một cái lên tiếng.



- Cậu hiểu cái gì chứ?



Nam sinh kia không vui nói.



- Trò chơi này đang nổi bão khắp thế giới đó!



- Bộ thế giới đang nổi thì mấy người cũng hùa theo à?



- Cậu...
Diệp Hạo hiểu rõ, Chu Hiển đang cố ý chế tạo sự liên kết giữa mọi người với nhau.



Một người độc thân sống tại một thành phố lạ lẫm, rất cần tạo thành đoàn thể để mọi người có thể hỗ trợ lẫn nhau.



Mà họp lớp làm chất môi giới rất tốt.



Hơn phân nửa mọi người đến đây cũng ôm lấy mục đích giống nhau.



- Chúng ta đến phòng thôi!



Chu Hiển chỉ phòng số 18 nói.



Số ghế cũng không phải tùy tiện mà ngồi được.



Cái này có thể dựa theo tuổi tác, cũng có thể dựa theo tư lịch.



Mà Chu Hiển nhanh chóng ngồi ở chủ vị.



Cái này không có gì đáng trách, bởi vì buổi hợp lớp này do hắn cố ý tổ chức.



Lam Tiểu Điệp giả bộ như lơ đãng ngồi gần Diệp Hạo.



- Tiểu Điệp, vị trí của cô đây nè!



Chu Hiển chỉ một vị trí gần mình nói.



- Ta liền ngồi ở cũng được.



Lam Tiểu Điệp cười nhẹ từ chối.



Trong mắt Chu Hiển tức khắc lộ ra vẻ không vui.



Bởi vì ai cũng biết Chu Hiển hắn một mực theo đuổi Lam Tiểu Điệp, nhưng cô nàng vẫn một mực cự tuyệt.



Hiện tại, Lam Tiểu Điệp trước mặt mọi người ngồi bên cạnh Diệp Hạo, khiến Chu Hiển có cảm giác đội nón xanh a.



Trên đời này, có hai loại cừu hận không cách nào hóa giải.



Một loại là thù giết cha mẹ, một là thù đoạt vợ.



Bởi vậy, Chu Hiển giờ nhìn Diệp Hạo không vừa mắt nữa.



Nếu theo dự tính trước đó, Chu Hiển mời Diệp Hạo vì nghĩ đến Diệp Hạo sau này nhất định sẽ trở thành một thầy thuốc giỏi, một khi trong nhà có người nào bệnh nặng hay sự cố nào đó cũng có người quen mà nhờ vả.



Nhưng bây giờ đã khác rồi, Chu Hiển điên tiếc, nào còn chú ý đến dự tính ban đầu của bản thân.



Qua ba lần rượu, Chu Hiển rủ hai nam sinh khác đi vệ sinh.



Vừa mới ra ngoài, Chu Hiển thấp giọng nói.



- Ca ca bị vũ nhục, các cậu có giúp hay không?



- Nói cái gì đây?



- Đương nhiên là giúp rồi!



Hai nam sinh nhanh chóng trả lời.



- Đợi chút nữa các cậu…..



Một lát sau Chu Hiển và hai cái nam sinh giống như không có việc gì trở vào phòng.



Hàn huyên một hồi, một cái nam sinh trong đột nhiên hỏi.



- Diệp Hạo, cậu tham gia cuộc thi Thành Ngữ cả nước được 500 vạn tiền thưởng đúng không?



- Đúng vậy a!



Diệp Hạo nhẹ gật đầu.



Chuyện này được công chiếu trên khắp cả nước, không cần phải giấu diếm.