Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 184 : Mời rượu
Ngày đăng: 15:47 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
- Vậy cậu hôm nay có thể mời khách a.
Nam sinh kia chợt nói.
- Đúng vậy, đúng vậy nha.
Một nam sinh khác phụ họa theo.
- Khó được có cơ hội gặp được thổ hào như cậu hôm nay mà.
- Đã nói hôm nay tôi mời mà.
Lúc này, Chu Hiển vội chen lời.
- Lớp trưởng, hôm nay cậu chịu thiệt chút đi nhé, để Diệp Hạo có cơ hội biểu hiện đi mà, được không?
Nam sinh cười hắc hắc nói.
- Ai nói không được chứ?
Một nam sinh khác nhẹ gật đầu.
- Lớp trưởng về sau còn nhiều cơ hội mà!
Chu Hiển lộ ra vẻ khó xử nhìn Diệp Hạo.
- Diệp Hạo, cậu xem….
Diệp Hạo cười cười đáp.
- Chỉ cần mọi người chơi vui vẻ, tốn bao nhiêu tiền cũng không sao!
- Tôi thích người thoải mái như thế a.
Nam sinh lúc nãy đề nghị hưởng ứng nhiệt liệt nói.
- Đổi rượu thôi, phải uống Ngũ Lương Dịch mới xứng với thân phận Diệp Hạo được?
- Còn nữ sinh thì uống chút rượu đỏ đi.
Chu Soái thấy hai tên này gọi một phát cả thùng Ngũ Lương Dịch và hai bình rượu đỏ, trên mặt lộ ra vẻ không vui.
- Sử Bác, Niên Thụy, các cậu xuống xẻ thịt Diệp Hạo à?
Đâu chỉ Chu Soái nhìn ra, đám bạn còn lại cũng nhìn ra, nhưng không có người nào đứng ra can ngăn, nói ra sẽ đắc đắc tội người.
- Nữ hài uống nước trái cây, bỏ rượu đỏ đi!
Lam Tiểu Điệp lúc này nhẹ giọng đề nghị.
Hai bình rượu đỏ có giá đến 6000 tệ.
Tương đương với một thùng Ngũ Lương Dịch.
Chu Soái suy nghĩ một chút rồi đề nghị.
- Tôi nói Chu Soái cậu này, đừng làm mất hứng thế chứ?
Sử Bác đang cao hứng lúc này nghiêm mặt nói.
- Cậu trả tiền sao?
- Tôi…tôi…
- Cậu không được trả tiền mà còn dám ở đây làm lão sói vẫy đuôi?
Âm thanh Chu Soái lạnh lùng.
- Làm sao, tất cả đều thấy Diệp Hạo coi tiền như rác nên muốn xẻ thịt nó hả?
- Chu Soái, mọi người đang cao hứng, đừng nói chuyện mất hứng này.
Niên Thụy trầm giọng đáp lời.
- Vậy được, phí KTV này hai người các ngươi chi trả đi, thế nào?
Chu Soái nhìn chằm chằm Niên Thụy.
Niên Thụy khẽ giật mình.
Trả con vợ cậu ấy.
Trên người hắn chắc được 2000 tệ là cùng.
Mướng phòng nhỏ nhất vẫn còn chưa đủ đây!
Còn nữa, không phải tính tiền phòng không thôi đâu, còn phải tính tiền đồ ăn thứ uống nữa.
Trời mới biết đám bạn này của hắn ăn uống bao nhiêu a.
Không thể không nói, lời Chu Soái nói ra làm đám bạn xung quanh đều cảm thấy xấu hổ.
Bất quá ai cũng không dám đứng ra trả tiền.
Cái này cũng không phải 100 200 tệ, cũng không phải 1000 tệ, mà hơn mấy vạn a.
Chu Hiển thấy tình thế trước mặt ngầm hiểu mình phải đứng ra giải vây.
- Đều là bạn học với nhau, đừng làm rộn không vui như thế chứ.
Chu Hiển hoà giải nói.
- Tiêu phí lần KTV này để tôi tính đi.
Chu Hiển không nghĩ mình đứng ra, hắn đang một mực chờ đợi Diệp Hạo ra mặt. Nhưng gia hỏa này dĩ nhiên không thèm quan tâm, lúc nhìn đông nhìn, lúc ngó tây a.
Hắn nếu không đứng, lần hợp lớp này sẽ kết thúc không vui.
- Lớp trưởng đã thoải mái như vậy, tôi còn nói cái gì nữa?
Vẻ mặt Chu Soái hiện ra nụ cười mỉm nói tiếp.
- Ok, Lớp trưởng phải thế chứ, chúng tôi chọn phòng đại, lên thôi nào!