Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 185 : Cực phẩm Lam Tiểu Điệp
Ngày đăng: 15:47 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Khóe miệng Chu Hiển không khỏi méo xẹo.
Nhưng lúc này cu cậu còn có thể nói cái gì?
Mà vào phòng rồi không chỉ ngồi hát không! Nhưng đợi đến khi Chu Hiển xem xét giả cả các loại đồ ăn thức uống, hắn có cảm giá muốn xoay người rời đi a.
Con số khủng bố.
Một bình rượu đỏ rẻ nhất cũng có giá 3000 tệ.
Ăn cướp hả?
Tiền mặt trên người hắn hiện giờ chỉ có 5000, bên trong thẻ ngân hàng cũng chỉ 1 vạn 8. Nhưng nhìn tình huống trước mắt, tựa hồ không đủ trả.
- Lafite.
Thời điểm Chu Soái nhìn thấy Lafite, con mắt bắt đầu sáng lên.
- Trước kia đều nghe kể Lafite rất ngon, hôm nay nhất định phải nếm thử mới được.
- Một bình Lafite 5000 tệ đó.
Sử Bác vội nói.
- Vừa mới làm hai bình rượu đỏ 3000 tệ một bình mà?
Chu Soái nghiêm mặt nói.
- Làm sao, cảm thấy tụi mình không có tư cách uống à?
- Không, không…
Sử Bác lấp liếm.
- Hai bình Lafite.
Chu Soái nói xong khiến sắc mặt Chu Hiển đen lại.
Hai bình Lafite đã vượt khỏi số tiền trên người hắn hiện có.
Chu Soái lại điểm thêm vài món ăn vặt.
Chu Hiển trong lòng yên lặng tính toán một phen.
2 vạn 5 a!
Diệp Hạo lẳng lặng nhìn một màn này mà không nói gì.
Trước đó, Chu Hiển cùng hai người Sử Bác ra ngoài bàn việc hô hắn, hắn nghe rất rõ ràng.
Bởi vậy, hiện giờ hắn rất vui khi nhìn thấy Chu Soái hố lại Chu Hiển.
Lam Tiểu Điệp bưng một chén đồ uống đưa cho Diệp Hạo rồi ngồi kế bên đó luôn.
- Sao không chọn hát một bài đi?
Lam Tiểu Điệp nhẹ giọng hỏi.
- Không biết hát a.
Diệp Hạo nhận lấy đồ uống, cười đáp.
- Tôi, khi học mười một, cậu rất hoạt bác nhưng hiện giờ tính cách lại thay đổi 180 độ vậy!
- Kinh lịch nhiều nên thế.
Đôi mắt đẹp của Lam Tiểu Điệp nhìn Diệp Hạo một chút rồi nói tiếp.
- Kể cho tôi nghe một vài việc được không?
- Chuyện này phải để tôi hỏi một chút xem mấy chị em trong kia có đáp ứng không?
Chu Uyển Thanh cười đáp.
- Tưởng đâu chuyện gì, chuyện này đơn giản ý mà.
Diệp Hạo tự tin cười nói.
- Mấy chị em của tôi không đơn giản như anh nghĩ đâu!
Chu Uyển Thanh nói xong, mở cửa phòng KTV của mình ra.
Đập vào mắt Diệp Hạo là hình ảnh mấy thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp đang hò hát trong phòng, nhìn qua rất vui mắt đã tai a.
Ánh mắt Diệp Hạo rất nhanh khóa lên người một thiếu nữ.
Một nữ tử tóc ngắn, tư thế hiên ngang, toàn thân tỏa ra khí chất của một người lãnh đạo.
- Ninh Huyên.
Ninh Huyên kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.
- Uyển Thanh, cậu biết Diệp Hạo?
- Hai người biết nhau?
Chu Uyển Thanh kinh ngạc hỏi lại.
- Tôi giờ đã tin câu nói kia của cô rồi.
Diệp Hạo mỉm cười nói.
- Câu nào?
Một thiếu nữ có búi tóc to tò mò hỏi.
- Uyển Thanh nói với tôi rằng các chị em trong phòng đều không đơn giản.
Diệp Hạo trả lời cô nàng vừa hỏi.
- Tỉ như tôi đang thấy sát khí đang tỏa ra từ trên người cô vậy?
Thiếu nữ búi tóc cao không khỏi híp mắt.
- Uyển Thanh, anh bạn này của cậu không đơn giản a.
- Quắc Quắc, cậu cũng không nên thăm dò hắn.
Chu Uyển Thanh rất rõ ràng, cô bạn này của mình là hạng người gì.
- Hắn rất lợi hại?
Quắc Quắc quan sát Diệp Hạo vài lần rồi nói.
- Tiên Thiên Cao Thủ.
Chu Uyển Thanh chậm rãi nói trả lời.
Khuôn mặt Quắc Quắc không khỏi lộ ra vẻ chấn kinh.
- Làm sao có thể, cao thủ Tiên Thiên trẻ tuổi như thế?
- Nếu tôi nói cho cô biết, tôi đã từng gặp qua cao thủ Hám Sơn Cảnh hậu kỳ đấy!
Diệp Hạo cười nói.
- Không có khả năng.
Ánh mắt Diệp Hạo lại rơi vào một thiếu nữ mặc áo trắng, cô chỉ yên lặng ngồi đó đã hút hết cảnh quan xung quanh, thiếu nữ rất điềm đạm nho nhã giống như một đóa bạch sắc thanh liên.
- Vị này là ——?
- Làm sao, đừng nói với tôi anh muốn đánh chủ ý lên Khinh Y muội muội của tôi nhé?
Chu Uyển Thanh cười khanh khách trả lời.