Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 186 : Danh thủ quốc gia

Ngày đăng: 15:47 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



Khuôn mặt xinh đẹp của Khinh Y trên lộ vẻ bất đắc dĩ.



- Uyển Thanh, cậu cũng không cần trêu ghẹo mình vậy chứ.



- Diệp Hạo, cậu thật không biết Khinh Y?



Chu Uyển Thanh cười tủm tỉm nhìn Diệp Hạo hỏi.



- Không biết thật!



Diệp Hạo mờ mịt đáp lời.



Sao thế? Khinh Y rất nổi tiếng hả?



- Khinh Y là danh thủ cờ vây quốc gia nha.



- Danh thủ quốc gia?



Diệp Hạo nghe thế, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc.



Phải biết không phải ai cũng có tư cách được trở thành danh thủ quốc gia đâu.



Muốn nhận được danh xưng đáng tự hào này, cần đồng thời đánh bại bốn cao thủ cấp chín trong cùng bộ môn.



- Nếu được, cho tại hạ giao lưu vài ván a.



Diệp Hạo trầm mặc một chút rồi nói với Khinh Y.



- Không biết cậu có cầm cự được 20 nước không, hihi?



Chu Uyển Thanh cười ha ha.



- Một khi nói đến chuyện môn, cô bé không biết nương tay đâu nha!



- Cô tin tôi có thể ngược Khinh Y không?



Diệp Hạo nhìn chằm chằm Chu Uyển Thanh nói.



- Không tin.



Chu Uyển Thanh sao tin được chuyện hoang đường này chứ



Toàn bộ cao thủ cờ vây trong Trung Quốc, số người có thể đánh đồng với Khinh Y chắc chỉ đếm trên lòng bàn tay.



- Nếu tôi ngược được cô ấy, cô nhảy một bài cho tôi xem, được không?



- Chỉ cần cậu có thể thắng, nhảy một bài thì có là gì.



Chu Uyển Thanh không thèm để ý đồng ý.



Bởi vì cô nàng cảm thấy Diệp Hạo không thể chiến thắng a.



- Không biết người đẹp có hứng thú cho tôi đại khai nhãn giới hay không, đánh cờ mồm nhé?



Diệp Hạo nhìn qua nói với Khinh Y.



Thoại âm Diệp Hạo vừa rơi xuống, đám người Chu Uyển Thanh nhìn hắn như quái vật, tên này dám chơi thật.



Cờ vây rất dễ chơi, nhưng muốn tinh thông rất khó nha, mà còn chơi đánh cờ qua miệng nói thôi nữa.



Có hơn 324 nước đi trên bàn cờ vây nha.



- Tôi ra Hắc Tử a.



Khinh Y nhìn Diệp Hạo nói khẽ.
- Cậu… cậu.



Khinh Y chỉ Diệp Hạo nhưng không biết nên nói cái gì.



- Uyển Thanh, cô còn đứng đó làm gì, nhảy một bài nào!



Diệp Hạo nói với Chu Uyển Thanh.



- Diệp Hạo, cậu muốn chọc Khinh Y tức chết mới chịu sao?



Chu Uyển Thanh trừng Diệp Hạo một cái.



- Không có mà, tôi chỉ trình bày sự thật.



Diệp Hạo nhún vai vô tội.



- Khinh Y, cậu cứ để hắn nhương Tam Tử, sau đó hảo hảo mà ngược hắn.



Chu Uyển Thanh đến gần Khinh Y khẽ giọng nói.



Khinh Y cố gắng đè nén tâm tư nói.



- Bắt đầu đi.



- Để cô Tam Tử?



- Ừm.



Trong lòng Khinh Y đã chuẩn bị làm một ván phản kích thật đẹp.



Sau khi nước cờ đầu tiên được bắt đầu, trong mỗi bước đi cô đều suy nghĩ rất kỹ càng mới quyết định, đồng thời cô cũng đang nghiên cứu dụng ý của mỗi nước đi của Diệp Hạo.



Khi Khinh Y đặt con cờ thứ 28 xuống, Diệp Hạo liền cười híp mà nhìn cô, lòng cô lại trầm xuống.



- Tả Thất Bình Bát.



Trong đầu Khinh Y nhanh chóng xem xét bảy quân cờ Diệp Hạo đã đặt ở các góc, lúc này cô mới ngạc nhiên phát hiện Đại Long bên Diệp Hạo dĩ nhiên sống lại.



Đại Long chia quân cờ bên cô ra, tiếp đó làm một màn nuốt chửng.



Thắng bại đã phân!



- Sao cậu làm được?



Khinh Y trợn mắt há hốc mồm hỏi.



- Muốn làm thì làm thôi.



Diệp Hạo nhún vai nói, tiếp đó hắn quay qua nhìn Chu Uyển Thanh.



- Tôi nôi này Uyển Thanh, cô muốn chơi xấu à?



- Cái này…



Chu Uyển Thanh hơi khó xử.



Hình tượng cô đang xây dựng cho mọi người thấy là một tiểu thư khuê các.



Nhưng hiện tại, giờ lại khiêu vũ cùng một nam nhân, dù thế nào cô cũng cảm thấy không được tự nhiên a.



Bất quá ai bảo bản thân cô trước đó đã dám mạnh miệng đánh cược chứ!



Mà ngay khi Chu Uyển Thanh chuẩn bị đáp ứng, Diệp Hạo lại bước nhanh ra ngoài phòng.



Sáu tên vệ sĩ áo đen đang bao vấy đám người Chu Hiển, trong đó có một thanh niên đang phì phì khói quất lấy Chu Hiển.



- Dám động vào ông mày đây, mày có biết ông mày là ai không?



- Các người nếu dám động thủ, chúng tôi sẽ báo cảnh sát a.



Lam Tiểu Điệp trầm giọng đe đọa.