Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 187 : Chu gia Đại Tiểu Thư

Ngày đăng: 15:47 30/04/20


Dịch: Hám Thiên Tà Thần



Biên: Hám Thiên Tà Thần



Team: Vạn Yên Chi Sào



- ----------------------------------------------------



- Báo cảnh sát?



Thanh niên ngậm điếu thuốc cười lạnh nói.



- Có bản lĩnh cô gọi đi.



Lam Tiểu Điệp chần chờ một chút rồi móc điện thoại ra.



Nhưng đúng lúc này, thanh niên kia nhanh chân bước đến bắt lấy cánh tay cô.



- Cho cưng chút thể diện mà cưng không cần!



Hắn nhìn Tiểu Điệp nói.



Lam Tiểu Điệp hoảng sợ.



Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng người nhanh chóng vọt tới chặn lấy cánh tay của hắn.



- Màu muốn làm gì?



Diệp Hạo lạnh lùng nhìn thanh niên.



- Tụi bây còn đứng đó làm gì?



Thanh niên kia chỉ vào Diệp Hạo quát.



- Làm thịt thằng này cho tao!



Cánh tay của hắn bị Diệp Hạo nắm không động đậy được.



- Dừng tay.



Chu Uyển Thanh quát lớn.



Thanh niên thấy Chu Uyển Thanh đang đi tới, mắt không khỏi sáng lên.



- Không ngờ ở đây còn có thể đụng phải cực phẩm mĩ nhân như thế a.



Hắn vui vẻ nói.



Chu Uyển Thanh vô luận tướng mạo hay khí chất đều muốn hơn Lam Tiểu Điệp vài phần.



Diệp Hạo nhìn thấy Chu Uyển Thanh tiến đến cũng thuận thế buông thanh niên kia ra.



Lúc này, Chu Uyển Thanh đến trước mặt thanh niên kia hỏi.



- Đã có chuyện gì xảy ra?



- Nếu cô bồi tôi uống một chén, tôi sẽ nói cho cô biết.



Vừa nói cánh tay hắn cũng chuẩn bị sờ soạng khuôn mặt Chu Uyển Thanh.



Cô không hề động đậy mà chỉ lẳng lặng đứng nhìn, nhưng Quắc Quắc bên cạnh lại dùng bàn tay nhỏ của mình nắm lấy năm ngón tay của thanh niên, sau đó hơi dùng sức một chút.




- Đây là danh thiếp của tôi, sau này có việc gì thì hãy gọi số này.



Chu Uyển Thanh nói khẽ.



Lam Tiểu Điệp dùng hai tay tiếp nhận danh thiếp, trong mắt đầy kinh sợ.



Bởi vì tấm danh thiếp của Chu Uyển Thanh được chế tạo bằng vàng 24K thuần nha.



- Chu Uyển Thanh, tiểu thư Chu Thị ngân hàng và Chu Thị châu báu.



Diệp Hạo cười nói.



- Tiểu Điệp sau này tốt nghiệp có thể đi tìm Uyển Thanh.



Chu Thị ngân hàng Ma Đô không ai không biết, Chu Thị Châu Báu càng quen thuộc hơn với người Ma Đô bởi vì chất lượng ở đây đều đạt tiêu chuẩn Châu Âu.



Lam Tiểu Điệp giật nảy mình. Bây giờ cô mới ý thức được danh thiếp trong tay có ý nghĩa gì.



Có tấm danh thiếp này, bản thân có quan hệ với Đại tiểu thư Chu gia, dù cô tùy tiện an bài cho mình một chức vị cũng đủ cho bản thân phấn đấu cả một đời.



Trên mặt Chu Soái lộ ra vẻ hâm mộ.



- Đa tạ!



Lam Tiểu Điệp nói khẽ.



Chu Uyển Thanh cười cười.



- Cái này để mở rộng quan hệ xã hội a!



Diệp Hạo cảm khái.



- Lời này có ý gì?



Chu Uyển Tanh cười hỏi.



- Cô thấy hai ta quen nhau cũng được một đoạn thời gian rồi mà tới cả số điện thoại của cô tôi cũng không biết a.



- Cậu không hỏi mà.



- Tôi không hỏi là không cho tôi biết à?



- Được rồi, cho cậu!



Chu Uyển Thanh nói xong muốn lấy một tấm danh thiếp ra, Diệp Hạo lại lắc đầu cười,



- Tôi cũng không định đi theo cô, cô đưa danh thiếp làm cái gì?



- Diệp Hạo!



Đôi mi thanh tú của Chu Uyển Thanh nhăn lại.



Đám người Chu Hiểu nhìn Diệp Hạo nói chuyện thân mật với Chu Uyển Thanh đều hoảng sợ không nói nên lời.



- Diệp Hạo lại quen biết Đại tiểu thư Chu Gia a?



- Khinh Y, Khinh Y, cô là danh thủ quốc gia – Khinh Y



Sau khi Chu Soái nhìn đám oanh oanh yến yến xung quanh Uyển Thanh chợt kích động hô to.