Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 212 : Quán Đỉnh Chi Thuật

Ngày đăng: 15:48 30/04/20


Quán Đỉnh Chi Thuật



- ----------------------------------------------------



- Nói, vì sao theo dõi tôi?



Diệp Hạo hỏi lại thêm một lần nữa.



Nghe vậy, khuôn mặt Nhiếp Hàm đầy vẻ khổ sở.



- Đại ca, cậu muốn tiết lộ danh tính của mình với tôi, tôi nào dám giấu diếm gì với cậu.



- Ai bảo ông lén lén lút lút theo dõi tôi chi?



Diệp Hạo thu chân nói.



Khuôn mặt Nhiếp Hàm đắng chát.



Nhiếp Hàm trả giấy chứng nhận lại cho Diệp Hạo, Diệp Hạo lại hỏi ông.



- Nói tất cả sự tình cho tôi nghe.



- Vì vừa rồi cậu có chút xung đột với Lý Hàn, nên hắn muốn cho tôi âm thầm giáo huấn cậu một chút.



- Lý Hàn đâu có đủ tư cách ra lệnh cho một trưởng lão Phiên Hải Cảnh tầng một như ông chứ.



- Cái này… cha cậu ta và tôi là đồng sự.



- Thân phận của tôi không được phép tiết lộ.



Diệp Hạo cảnh cáo Nhiếp Hàm.



- Không dám.



- Tại sao tu vi của ông chỉ dậm chân tại Phiên Hải Cảnh tầng một.



- Cái này… tư chất có hạn a!



- Sinh lực của ông đang ngày càng suy sụp, nếu ải này không thể đột phá, tu vi đời này của ông chỉ đến đây thôi.



Diệp Hạo thản nhiên nói.



- Mong tiền bối cậu chỉ bảo một hai.



Nhiếp Hàm thành tinh cmn rồi, nói đến đâu lão đã hiểu ý Diệp Hạo.



Cao thủ như Diệp Hạo không phải vô duyên vô cớ nhắc đến những chuyện này.



- Tôi có thể truyền công lực qua để cưỡng ép ông đột phá đến Phiên Hải Cảnh tầng hai, bất quá điều này sẽ khiến căn cơ của ông về sau sẽ bị tổn thương.



Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi lên tiếng.



- Nói một cách khác sau khi truyền thụ công lực, tu vi của ông sẽ dừng lại ở Phiên Hải Cảnh tầng hai.



Thật ra Diệp Hạo nói như vậy cũng không đúng, bởi vì hắn có thể truyền công lực thêm lần nữa để làm tu vi lão tăng lên, nhưng cái này phải chờ Diệp Hạo đạt đến Ích Cốc Cảnh đã.




- Tôi có thể nói cho cô biết toàn bộ số Ngọc Thạch này sẽ kiếm được bộn tiền đó.



Diệp Hạo nhàn nhạt nói.



- Tôi nên tin cậu chứ?



- Cô nghĩ tôi lại đưa loại chuyện này ra làm trò đùa à?



- Coi như tạm tin chuyện này đi.



- Tôi liếc qua đã có thể thấy được Nguyên Thạch nào có Ngọc Thạch bên trong đó rồi.



- Thần kỳ như vậy?



- Có nhiều điều còn thần kỳ hơn nữa kìa.



- Đúng rồi, Ngân Châm Điểm Huyệt, Tính Nhẩm Tông Sư, Cao Thủ Võ Học,…Còn gì mà cậu không biết chứ?



Ánh mắt Lăng Vi nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.



- Còn rất nhiều điều mà tôi không biết đấy chứ.



Không bao lâu sau, Lăng Vi chở Diệp Hạo đến nhà máy gia công của Tập Đoàn Ngọc Thạch.



Diệp Hạo nhìn quy trình xử lý trật tự rành mạch khẽ gật nói.



- Khó trách nói về Ngọc Thạch các người lại là Long Đầu trong nước.



- Vị trí của chúng tôi hiện giờ đang tràn ngập nguy hiểm



Lăng Vi cười khổ đáp lời.



- Có một việc không tiện nói ra lúc này, bất quá tiết lộ cho các người một chút cũng không có gì trong vòng hai năm nữa, Tập Đoàn Thanh Điểu các cô sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề nguyên liệu nữa.



- Ý cậu là..?



- Bởi trong một khối này đều là Ngọc Thạch.



Diệp Hạo chỉ khối đá to lớn phía trước nói.



- Cái gì? Trong này đều là Ngọc Thạch sao?



- Chắc chắn 100%.



- Chuyện này… một khối lớn như thế nếu có Ngọc Thạch, vậy giá trị của nó chỉ sợ sẽ tăng vọt lên mười mấy hai mươi lần a.



Nói đến đây, Lăng Vi đột nhiên ý thức được Tập Đoàn mình cơ hồ không đủ tiền để mua mấy tảng này nha.



- Bởi vậy tôi mới nói các cô hãy chuẩn bị thật nhiều tiền đấy.



- Chỉ cần chắc chắn có một khối Ngọc Thạch bên trong, tôi có thể tạm thời thế chấp cả Tâp Đoàn.



Lăng Vi cắn răng nói.