Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 215 : Giả Thần Giả Quỷ
Ngày đăng: 15:48 30/04/20
Giả Thần Giả Quỷ
- ----------------------------------------------------
- Anh nói đến đám Tu Sĩ sao?
Sắc mặt George hơi biến đổi hỏi lại.
- Đúng vậy.
Cự Nhân Ron đáp.
- Tu Sĩ là một tập thể vô cùng thần bí nhưng có sức mạnh rất lớn. Tôi nhớ năm xưa một vị Thánh Kỵ Sĩ của Quang Minh Giáo Đường bởi vì ra tay hại chết một người bình thường mà kinh động đến một tên Tu Sĩ, mà tên đó chỉ cần tùy ý ra tay, vị Thánh Kỵ Sĩ cường đại kia liền phi hôi diệt yến.
“Thánh Kỵ Sỹ”
Khi đám người xung quanh nghe được xưng hô này, sắc mặt đều không tốt.
Trong lòng bọn họ, Thánh Kỵ Sĩ như một vị thần cao cao tại thượng.
- Sau đó thì sao?
Một người trong số đó hỏi.
- Sau đó người đó con tự mình thân chinh đến tận Quang Minh Giáo Đường, truyền thuyết còn kể rằng, đã có hai vị Thánh Kỵ Sỹ đã chết trong tay hắn, kể cả Thánh Nữ cũng chịu cùng số phận.
- Ghê gớm như vậy?
- Tôi còn nghe nói nếu không phải Quang Minh Thánh Đường mượn lực lượng từ Thiên Giới, rất có khả năng tên Tu Sĩ kia đã nhổ tận gốc Thánh Đường luôn đó.
- Ý anh nói, mặc dù Thánh Đường đã mượn lực từ Thiên Giới, nhưng vẫn để tên kia còn toàn thân chạy thoát?
- Đúng như vậy.
- Chuyện này – cũng quá kinh khủng đi.
- Chuyện này đã xảy ra 300 năm trước rồi, tên đó hẳn đã sớm không còn trên đời nữa. Các Tu Sĩ đa phần dùng phần lớn thời gian tu luyện, nên chỉ cần chúng ta không tạo động tĩnh gì quá lớn, sẽ không kinh động gì tới bọn họ đâu.
Ron nói.
- Các người có vẻ hiểu biết khá rõ về giới Tu Sĩ Hoa Hạ bọn ta đấy chứ.
Ron vừa dứt lời, một tiếng nói vang lên như muốn pha vỡ thương khung truyền tới.
Đám người Ron sắc mặt đại biến.
Bọn họ lúc này mới chú ý, xung quanh họ đã bị hơn hai mươi võ sĩ Hoa Hạ bao vây họ vào trong,
- Làm sao các người tìm được bọn tôi?
Ron sắc mặt âm trầm hỏi.
- Thuật Truy Tung.
Ngoài dự đoán của bọn Lý Hàn, trên mặt Nhiếp Hàm không mảy may sợ hãi.
- Chỉ có hai người các ngươi thôi sao?
- Mày sai rồi, phải tính thêm cả tao vào nữa.
Sau khi thấy một đầu Thương Lang to lớn, ánh mặt Nhiếp Hàm bắt đầu ngưng trọng hẳn lên.
Đối phó cùng lúc ba tên này, có một chút khó khăn a.
Cả ba tên là một tổ hợp mạnh mẽ.
Lang tộc am hiểu tốc độ, Cự Nhân là lực lượng, kế đến là khả năng đánh lén của Hấp Huyết Quỷ.
Một tên thì không thành vấn đề nhưng cả ba tên hợp lực lại, sức chiến đấu của chúng không biết tăng đến bao nhiêu lần.
Thời điểm Nhiếp Hàm đang suy nghĩ đối sách, cách đó không xa một thân ảnh hiện lên giữa không trung.
Đám người Lang Nhân không hẹn mà cùng Nhiếp Hàm nhìn về hướng đó.
Cả đám người lộ ra vẻ khiếp sợ thật sâu, bởi vị bọn chúng không thể nhìn thấu tu vi người vừa mới hiện thân.
- Thiều Hoa, cả ba tên đều là Phiên Hải cảnh tầng một, cô lựa một tên trong đó làm đối thủ đi.
- Tiền bối.
Thiều Hoa kinh hỉ nói.
- Nhanh chọn đi.
Thân ảnh này không phải ai khác mà là Diệp Hạo vừa mới đuổi đến đây.
- Nhưng tôi không phải đối thủ của cường giả Phiên Hải Cảnh.
- Chỉ khi đột phá được cực hạn, cô mới có thể tiến thêm được một bước nữa. Cô chỉ cần xuất thủ, tôi sẽ phụ trợ phía sau.
Diệp Hạo thản nhiên đáp.
- Giả thần giả quỷ.
Tính cách Lang Nhân nóng nảy nhất.
Hắn nói xong, nhào đến Diệp Hạo, tốc độ nhanh như một tia chớp.
Toàn trường chỉ thấy một đạo tàn ảnh lướt qua.
Trên mặt đất vang lên từng tiếng kinh lôi.
Sau một khắc, thân ảnh Lang Nhân quỷ dị xuất hiện giữa không trung, trên mặt hắn xuất hiện thần sắc khó tin, hắn vô lực đưa hai tay ra trước.
Nhưng hai tay hắn rất nhanh đã hóa thành tro tàn.