Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 437 : Dệt Hoa Trên Gấm

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Dệt Hoa Trên Gấm



- ---------------------------------



- Trọng Kiếp nhị chuyển?



Võ Đào nghe thế nghĩ nghĩ một chút nói.



- Vậy khi tu vi cậu đến Trọng Kiếp nhị chuyển thì có thể chống lại cường giả mạnh cỡ nào?



- Trừ phi Trọng Kiếp thất chuyển trở đi, nếu không tôi là vô địch trong Trọng Kiếp cảnh.



Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi đáp.



- Cậu vượt cảnh chiến đấu cách xa nhau như thế à.



Võ Đào ngạc nhiên nói.



- Tôi chỉ mới nói chiến lược của bản thân thôi.



Diệp Hạo nhìn Võ Đào một cái nói.



- Ngược lại, ông dĩ nhiên cũng đã tiến vào Trọng Kiếp cảnh nha.



- Trọng Kiếp cảnh tôi đây đứng trước mặt cậu chỉ như cặn bã.



Võ Đào cười khổ nói ra.



- Chính xác.



Diệp Hạo gật đầu.



Không nói đến Tâm Ma, vẻ vẹn chỉ có tự thân chiến lực của Diệp Hạo có thể vô tư đánh Võ Đào thành thế nào cũng được.



- Cậu không thể chừa cho tôi một chút mặt mũi à?



- Ha ha.



Diệp Hạo không khỏi cười nói.



- Ông còn nhớ rõ năm đó tôi đã nói gì với ông không?



- Nói gì?



Võ Đào khẽ giật mình hỏi lại.



- Tôi đã nói sẽ đưa Ám Tinh môn lên cấp độ Tam tông Lục môn.



Diệp Hạo chậm rãi nói ra.



Nghe vậy, trong lòng Võ Đào lập tức dâng lên một ngọn lửa nóng.



- Tôi vẫn luôn tin tưởng cậu sẽ làm được điều đó, nhưng tôi không ngờ chưa tới hai năm cậu đã bắt đầu thực hiện rồi.



Võ Đào có chút thổn thức nói.



Võ Đào cảm thấy quyết định sáng suốt nhất đời này của mình chính là bảo Diệp Hạo làm môn chủ Ám Tinh môn.



Dù Diệp Hạo thông qua át chủ bài mới uy lâm toàn bộ giới tu đạo, nhưng vẫn có thể thấy tốc độ trưởng thành của Diệp Hạo hiện giờ, nếu muốn chân chính uy lâm, thời gian sẽ lâu sao?
- Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta sẽ chuẩn bị chu đáo hôn lễ của Thiếu Tông chủ.



Diệp Hạo cười nói.



- Nhiệm vị kế tiếp của mọi người là phải cố gắng tăng tu vi.



Vừa nói xong, trước mặt Võ Đào cùng bốn Thái thượng trưởng lão xuất hiện một lá cây.



- Đây là?



Võ Đào đưa tay cầm chiếc lá, từ mảnh lá cây này ông cảm nhận được lực lượng của đại đạo.



- Ngộ Đạo Diệp.



Diệp Hạo nhìn Võ Đào nói.



- Lúc mọi người tu luyện hãy lấy lá cây này đặt ở mi tâm mình.



- Ngoài ra, ở đây còn có 100 mai Ngộ Đạo diệp, Võ Đào, ông hãy ban thưởng cho đệ tử ưu tú trong tông môn.



Diệp Hạo nói, trước mặt Võ Đào lần nữa xuất hiện 100 mai ngộ đạo diệp.



- 100 mai ngộ đạo diệp này đối với mấy người cũng vô dụng, chỉ có tu vi dưới Nguyên Anh kì mới có thể sử dụng.



Diệp Hạo nói đến đây cũng đứng lên, mà ngay lúc này Diệp Hạo nhìn về nơi xa.



- Phiên Phiên sao lại tới đây?



- Em tới để dệt hoa trên gấm.



Lời Đường Phiên Phiên vừa dứt, cô cũng đã xuất hiện bên người Diệp Hạo.



- Dệt hoa trên gấm?



Diệp Hạo tức khắc hiểu ra.



- Trước đó tôi thấy trong tay tông chủ và bốn vị Thái thượng trưởng lão đều không có binh khí nào, ở chỗ Phiên Phiên tôi có một ít binh khí không biết mấy vị có thích hay không?



Đường Phiên Phiên nói đến đây trong đại điện xuất hiện trên trăm Pháp bảo thượng phẩm đủ loại.



Trong những Pháp bảo thượng phẩm này nhiều nhất là linh kiếm.



- Thượng phẩm pháp bảo.



- Tất cả đều là thượng phẩm Pháp bảo sao?



- Trời ơi.



- Thiếu phu nhân, chúng tôi thật sự có thể tùy chọn sao?



Một Thái thượng trưởng lão run rẩy bật thốt.



Toàn bộ Ám Tinh môn ngoại trừ Tông chủ Võ Đào có một Trung Phẩm linh bảo, cho dù bốn đại Thái thượng trưởng lão chỉ dùng Linh bảo hạ phẩm, có thể nói pháp bảo yếu kém đã ảnh hưởng đến sức chiến đấu của bọn họ.



Nhưng đây cũng là chuyện không còn biện pháp nào.



Ai bảo thời gian Ám Tinh môn thành lập quá ngắn làm chi.