Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 448 : Thịt Khách

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Thịt Khách



- ---------------------------------



Nói tới Hải Nam thì nổi tiếng nhất là hải sản.



Mắt Diệp Hạo lộ vẻ hứng thú nhìn những lão bản rao hàng hai bên đường.



Bởi vì nơi này có rất nhiều cá mà Diệp Hạo chưa từng thấy qua.



- Nói anh biết, ăn hải sản ở Hải Nam ngon nhất.



Văn Tâm nói khẽ.



- Vậy phải nếm thử cho đã mới được.



Diệp Hạo cười nói.



- Con cá này thật lớn.



Văn tâm chỉ một con cá ven đường nói.



Ông lão ngồi xổm chỗ gian hàng nghe được liền cầm đao mổ bụng con cá.



- Đúng như cô nói, cô gái nhỏ, ánh mắt rất tốt, cả con đường này chỉ có cá của Lão Hứa tôi là tốt nhất.



Lão bản mập mạp cắt bỏ nội tạng cá, sau đó bỏ trên cân điện tử trước sự kinh ngạc của Văn Tâm.



- 12 cân ba lượng (12 ký 300 gam), lấy 12 cân đi, bỏ ba lượng.



Lão bản cười nói:



- Các cô cậu muốn hấp hay muốn làm thịt kho tàu? Tôi đề nghị đem hấp, bởi vì như thế mới bảo trì nguyên vị ngon của cá mú.



- A.



Văn Tâm lúc này mới kịp phản ứng.



- Tôi không có nói muốn mua mà.



- Cô gái nhỏ, con cá cũng giết rồi, cô nói không mua, làm sao được chứ.



Lão bản bất đắc dĩ nói.



- Tôi cũng có ý tốt bỏ hết nội tạng rồi, cô xem…?



Văn Tâm nhìn con cá đã bỏ nội tạng suy nghĩ một chút rồi quay qua nói với Diệp Hạo.



- Con cá này… chúng ta mang về nhà ăn đi, được không?



- Lão bản, cá mú này của ông bao tiền một cân?



Diệp Hạo sớm đã nhìn ra lão bản này muốn thịt những vị khách mới đến như hắn.



- Cá mú của tôi bắt từ tự nhiên.
- Sao có thể chứ?



Diệp Hạo cười cười trả lời.



- Hiện tại, Cục Công Thương và Cục Cảnh Sát đang tập kết, đợi hai chúng ta ăn xong thì bắt đầu tra hỏi hắn.



- A.



Văn Tâm lúc này mới biết Diệp Hạo rõ ràng không ý tha cho thằng cha này.



- Hình tượng Hải Nam bị mấy tên gian thương như hắn làm hỏng hết rồi.



Diệp Hạo nói khẽ.



- Trước đó tôi có nghe qua mấy vị khách đã bị làm thịt chỗ này, không nghĩ đến lần đầu đến Hải Nam đã gặp phải.



- Những tên gian thương này tất nhiên đáng tức giận, nhưng em cảm thấy mấy tên nhân viên quản lý thị trường càng đáng giận hơn, những kẻ này cấu kết gian thương, làm rối loạn thị trường du lịch Hải Nam.



- Lần này sẽ đến phiên Hải Nam được chỉnh đốn một lần, tôi nghĩ tình huống này sẽ giảm không ít.



Diệp Hạo khẽ thở dài.



Sự việc như thế này nhiều lắm.



Diệp Hạo chỉ có thể quản lí nhưng chuyện mà mình nhìn thấy thôi.



Về phần không thấy Diệp Hạo cũng không xen vào.



Diệp Hạo và Văn Tâm ăn no sau đó đi ra quán rượu còn gặp lão bản cười hoan nghênh lần sau trở lại, bất quá hắn nhìn thấy số lớn cảnh sát cùng nhân viên Bộ Công Thương xuất hiện, vẻ cười trên mặt lập tức cứng ngắt.



Báo ứng tức thì!



Quán ăn này của y xong rồi, lão bản thầm nghĩ trong lòng.



Ngay đêm đó Thị Trưởng Hải Nam tổ chức buổi họp báo.



- Sẽ nghiêm trị và trừng phạt nặng những gian thương vô lương, làm những tên phá hư pháp chế, táng gia bại sản.



Không thể không nói vị Thị Trưởng này nói chuyện quá dọa người.



Trong mấy ngày ngắn ngủi, số lớn gian thương bị bắt, về phần quán ăn và bất động sản của họ cũng bị Cục Công Thương niêm phong, hơn nữa một nhóm lớn viên chức còn bị cắt chức điều tra.







- Anh phải đi hả?



Trong một quán cà phê, Văn Tâm nhìn Diệp Hạo trầm mặt không nói, liền hỏi.



Kỳ thật Văn Tâm cũng không muốn hỏi.



Bởi vì Diệp Hạo cho đáp án, bản thân cũng không còn cơ hội ở chung với Diệp Hạo nữa.



Một tuần lễ này là thời gian Văn Tâm vui sướng nhất, nàng rốt cục gặp được nam thần mà trong lòng mình tha thiết ước mơ.