Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 451 : Người Đang Làm Trời Đang Nhìn

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Người Đang Làm Trời Đang Nhìn



- ---------------------------------



Người cảnh sát này không phải không biết hắn đã làm trái quy tắc.



Nhưng nhìn thấy hành động của những thiếu niên này, bọn họ không thể tránh khỏi việc phẫn nộ.



Tiểu Lệ vội vàng hấp tấp mặc quần áo vào, ngồi co quắt run lẩy bẩy trên đất.



Một người cảnh sát tiến lên hỏi thăm



- Em không sao chứ?



- Tôi…tôi sợ lắm.



Khi Tiểu Lệ nói câu này, toàn thân cô nàng run lên cầm cập.



- Tôi đưa cô về nhà.



Người cảnh sát này nói ra.



- Lão đại, anh đừng làm vậy, chỗ chúng em rất coi trọng danh dự, ba súc sinh này thì không sao, nhưng nếu chuyện này truyền đi, danh tiết cô ta sẽ bị ảnh hưởng, em đề nghị đợi cô ta bình phục lại, rồi chúng ta âm thầm đi theo bảo vệ cô ta về nhà.



Một người cảnh sát khác nói ra.



- Nghê Nhạc nói đúng.



Người cảnh sát này ngồi xổm, kiên nhẫn khuyên nhủ Tiểu Lệ.



Giây lát sau, ức chế trong lòng Tiểu Lệ giảm đi không ít, cô nàng ngẩng đầu nhìn về phía người cảnh sát này, hỏi



- Ba người bọn họ sẽ bị bắt lại sao?



- Đúng vậy.



Người cảnh sát này nhẹ gật đầu, nói



- Cô có biết Diệp Hạo không?



- Diệp Hạo? Diệp Hạo, Đại Học Trung Y?



Tiểu Lệ khẩn trương, hỏi.



- Là cậu ta.



Người cảnh sát này trả lời



- Diệp Hạo đã đến Lý Gia Loan, trị liệu cho Tiểu Hoa, lần này cậu ta muốn gặp ba người bọn họ, tôi nghĩ cậu ta sẽ cho cô câu trả lời thỏa đáng.



- Tôi muốn gặp Diệp Hạo.



Tiểu Lệ suy nghĩ một chút rồi nói.



- Được, tôi dẫn cô đi.



Người cảnh sát này nói tới Diệp Hạo vì muốn chuyển dời sự chú ý của cô nàng, đợi đến khi cô nàng không còn đắm chìm trong khúc mắc của chuyện lúc nãy nữa.




Răng rắc!



Răng rắc!



Ba đạo kinh lôi lại bổ lên người ba thiếu niên.



Một lần!



Hai lần!



Ba lần!



Sấm sét không ngừng rủ xuống, tựa như đang cố ý tra tấn bọn chúng.



Trên mặt ba thiếu niên tràn đầy sợ hãi tuyệt vọng.



Loại cảm giác chờ đợi tử vong quả thực quá dày vò.



Ngoại trừ Diệp Hạo, toàn bộ những người còn lại bên ngoài bệnh viện đều chạy ra nhìn một màn kinh dị này.



- Đúng là trời đang trừng phạt ba tên súc sinh này.



Lý Gia Loan, Thư Ký Huyện Ủy mấy đại lão trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.



Sao có thể trùng hợp như vậy?



Diệp Hạo nói trời sẽ trừng phạt, trời lại trừng phạt thật sao?



Cả hai có liên quan gì đến nhau không?



Mặc kệ có liên quan hay không, bọn họ cũng không dám đàm luận cùng công khai chuyện này.



Sau khi ba đạo sấm sét cuối cùng đánh xuống, thân thể ba thiếu niên đã bị đánh thành từng mảnh vỡ. Lúc này, Linh Hồn ba người có chút mờ mịt nhìn một cái Hắc Động trước mặt, bên trong Hắc Động truyền ra một cỗ lực lượng không thể kháng cự kéo bọn họ vào.



Ngay lúc ba thiếu niên sắp bước vào Hắc Động, một đạo thân ảnh cũng bước vào theo.



Thân ảnh này không phải ai khác, chính là Diệp Hạo.



Diệp Hạo không chút kiêng kỵ phóng thích Khí Huyết Chi Lực trong cơ thể, không qua bao lâu, một Âm Tướng khoác Khải Giáp chạy đến.



Khi nhìn thấy Diệp Hạo, sắc mặt Âm Tướng đại biến.



- Diệp Hạo, là ngươi.



Tướng Lĩnh của hắn là Vũ Âm Quân, hắn là Tướng Sĩ cấp dưới, tràng cảnh Diệp Hạo đánh bại Vũ Âm Quân lại hiện lên trong đầu bọn họ, như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.



- Lần này, ta tới vì có một việc cầu ngươi hỗ trợ.



Lời Diệp Hạo khiến Tướng Lĩnh kia thụ sủng nhược kinh



- Ngươi nói.



- Ba súc sinh này ở Nhân Gian phạm vào tội ác không thể tha thứ, ta hi vọng bọn họ sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc ở Âm Gian.



Diệp Hạo trầm giọng nói.