Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 450 : Gặp Chuyện Bất Bình
Ngày đăng: 15:51 30/04/20
Gặp Chuyện Bất Bình
- ---------------------------------
Chuyện này không thể trách chính phủ bản xứ không giải quyết, căn cứ vào pháp luật nó thế nên cũng đành bó tay.
- Thế này, bác gái, tôi giúp bà về nhà được không?
Diệp Hạo lúc này nói ra.
Mà theo câu nói này của Diệp Hạo. hắn yên lặng tản đi Thần Thông che dung mạo của mình, lúc đó hành khách bốn phía đã nhìn rõ được mặt Diệp Hạo.
- Vị này không phải Diệp Thần Y sao?
- Trung Y Đại Học, Diệp Hạo kìa.
- Diệp Hạo tại sao ở chỗ này chứ.
Sắc mặt đám nhân viên công tác không khỏi biến đổi, Diệp Hạo, cái tên này quá rung động, chỉ có những người trên núi thiếu phương tiện truyền thông mới không biết thôi?
Dựa theo phát ngôn của một lão nhân thâm niên trong quân đội có thể suy đoán ra Diệp Hạo ít nhất có chức Trung Tướng.
Trước đó Diệp Hạo còn ở Hải Nam, Hải Nam đã bắt đầu chỉnh lí quy mô lớn, căn cứ tin đồn trên internet, Diệp Hạo trong bị làm thịt khi ăn hải sản ở Hải Nam, có thể nhìn ra năng lực của vị này rất mạnh.
Trên thực tế cũng như thế.
20 tuổi đã có chức vị Trung Tướng, chỉ sợ từ khi lịch sử khai sáng tới giờ chưa từng có tiền lệ.
Có thể nói, khi Diệp Hạo lớn chút nữa không chừng có thể nắm trong tay quyền lực cao nhất.
Bởi vậy bọn họ sao dám đắc tội vị này.
Bác gái được một nhân viên công tác giải thích cuối cùng cũng rõ thanh niên trước mắt là người thế nào.
- Bà ta tiến lên bắt được tay Diệp Hạo nói:
- Diệp Thần Y, ngài có thể cứu con gái của tôi không?
- Có thể.
Diệp Hạo khẳng định đáp lời.
- Mặc kệ cô ấy bỏng nghiêm trọng bao nhiêu, tôi cam đoan có thể trả lại cho bà một cô con gái vẹn toàn.
Sau đó Diệp Hạo cùng bác gái ngồi xe công tác viên chạy về hướng Lý Gia Loan.
Mà sự kiện này lấy tốc độ nhanh nhất truyền khắp toàn bộ các trang mạng.
- Diệp Hạo muốn đi Lý Gia Loan sao?
- Lý Gia Loan rất gần nhà tôi nha.
Tiểu Lệ cũng đã đính hôn, đối tượng là người mà nàng chơi đùa từ nhỏ đến lớn, Lý Huy.
Vừa mới nghĩ tới thời gian cưới, trong mắt Tiểu Lệ hiện lên một tia ước mơ.
Mà lúc này Tiểu Lệ nghe được một tiếng gọi.
- Tiểu Lệ tỷ, Tiểu Lệ tỷ, Tiểu Lệ tỷ.
- Tiểu Lệ thấy Tiểu Uy, trong mắt lóe lên một tia chán ghét theo bản năng, trong thôn phát sinh chuyện làm sao mà nàng không biết.
Bất quá Tiểu Lệ vẫn hỏi.
- Thế nào?
- Tiểu Lệ tỷ, dê nhà tỷ chạy, mẹ tỷ đang truy đuổi đấy.
Tiểu Uy chỉ về nơi xa trong núi nói.
Tiểu Lệ nghe xong trở nên luống cuống.
Dê trong nhà là đồ cưới của Tiểu Lệ, cái này liên hệ đến vận mệnh của nàng a.
Tiểu Lệ đặt quần áo bên bờ sông rồi chạy hướng mà Tiểu Uy chỉ.
Tiểu Uy nhìn thân ảnh Tiểu Lệ, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn cực điểm.
Tiểu Uy dọc theo đường nhỏ chạy không bao xa thì nghe âm thanh kêu cứu.
- Đắc thủ.
Tiểu Uy nghe thế, tốc độ càng nhanh hơn.
Đến nơi thì thấy Tiểu Lệ đã bị Tiểu Ngưu, Tiểu Hổ đè ngã trên đất, bất quá Tiểu Lệ dãy dụa làm Tiểu Ngưu không thể kéo quần áo nàng ra được.
- Tiểu Uy, mau lại hỗ trợ.
Hai người nhìn thấy Tiểu Uy chạy tới, vội vàng nói.
Tiểu Ngưu ngồi trên người Tiểu Lệ đè hai tay nàng xuống, Tiểu Hổ thì đè hai chân xuống, Tiểu Uy thuận lợi cởi bỏ quần Tiểu Lệ, đến lúc Tiểu Uy chuẩn bị cỡi bỏ đồ lót của Tiểu Lệ, mấy vị cảnh sát đã chạy tới.
Mấy vị cảnh sát nhìn thấy màn này, cả đám đều nổi giận.
Một người cảnh sát đi lên một cước đá Tiểu Ngưu văng xa mấy mét, tiếp đó quăng Tiểu Uy và Tiểu Hổ qua một bên.
- Đánh cho tôi.
Người cảnh sát tức giận nói.
- Đánh cho chúng chết.