Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 469 : Mở Rộng Chính Nghĩa

Ngày đăng: 15:51 30/04/20


Mở Rộng Chính Nghĩa



- ---------------------------------



- Lúc một sinh đang dùng bạo lực mấy người này đang làm cái gì?



Diệp Hạo chỉ vào từng người học sinh có mặt lúc đó nói.



- Nếu bọn họ không có năng lực, tôi sẽ không trách cứ làm gì. Nhưng rõ ràng họ có năng lực ngăn cản lại làm một đám quần chúng xem chuyện.



- Khẩu hiệu của trường Đông Phương Võ Giáo là gì?



- Cường thân kiện thể, hộ quốc an dân.



- Các người cũng cường thân kiện thể, nhưng có hộ quốc an dân không?



- Tất nhiên, nếu không thể hộ quốc an dân được thì cũng đừng chà đạp dân chúng Quốc Gia.



Nói đến đây ngón tay Diệp Hạo hướng về mấy người học sinh liên tục điểm chỉ, trước sau bọn họ đều kêu thảm.



- Lột quần áo bọn họ, trục xuất ra khỏi Đông Phương Võ Giáo.



Âu Dương Hoa liếc mắt một cái.



Mấy tên thầy giáo vội vàng cởi bỏ hết quần áo của đám học sinh này.



- Đông Phương Võ Giáo thành lập khẳng dịnh ảnh hưởng địa vị mọi người, nhưng tôi muốn nói người của Đông Phương Võ Giáo không cho phép lấy mạnh hiếp yếu.



Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói:



- Đông Phương Võ Giáo có chính thức một người phụ trách kỷ luật, người thứ hai chính tà tôi, mọi người hiện tại có khiếu nại nào có thể nói cho tôi.



- Tôi sẽ làm chủ cho mọi người.



- Mặc kệ dính đến bất luận kẻ nào, bất luận thế lực nào, chỉ cần hắn làm điều phi pháp thì tôi sẽ xử lí.



Toàn trường xôn xao.



Không ai nghĩ Diệp Hạo sẽ nói ra những lời này.



- Diệp Hiệu Trưởng, chúng học sinh ở trường học có thể được ngài che chở, nhưng gia đình chúng tôi sẽ phải chịu trả thù.



Lúc này một nữ sinh lấy dũng khí nói.



- Đơn giản, nếu thnhân của mọi người nhận tổn thương tôi sẽ xử lí cả nhà của hắn.



Diệp Hạo nhìn nữ sinh này nói.



- Hơn nữa tôi cam đoan người thân của mọi người dù nhận tổn thương, tôi cũng sẽ chữa trị lại như lúc ban đầu.



- Nếu chết thì sao?



- Chết tôi có thể cứu sống lại.



- Thật sao?




- Hiệu Trưởng thứ 3 Diêu Vĩ Phong.



Diệp Hạo đang muốn nói thì đột nhiên ý thức được cái gì, hắn lấy điện thoại di động của mình nhin thoáng qua nói.



- Ngươi biết trong vòng nửa phút ta nhận được bao nhiêu tin nhắn khiếu nại không? Hơn 3200 tin.



- Đây là kết quả ngươi chưởng quản nội quy, kỷ luật của trường sao?



- Ngươi - -.



Diêu Vĩ Phong không nghĩ tới Diệp Hạo không cho hắn mặt mũi.



- Thân là Hiệu Trưởng của Đông Phương Võ Giáo lại không thể vì học sinh mở rộng chính nghĩa, dạng Hiệu Trưởng như ngươi không có cũng được.



Diệp Hạo nói đến đây theo bản năng muốn xuất thủ nhưng bị Âu Dương Hoa cản lại.



- Diệp Hiệu Trưởng, tất cả đều phải có điều lệ, muốn sa thải Diêu Vĩ Phong, cho dù ngài cũng không có quyền lợi này.



Âu Dương Hoa truyền âm nói.



- Ai có?



- Đặc sứ.



Âu Dương Hoa trả lời



- Đây là người do Thủ Phụ bố trí, chưa ai thấy qua vị Đặc Sứ này.



Trong mắt Diệp Hạo lộ vẻ hiểu rõ.



- Muốn sa thải ta? Ngươi có bản lĩnh nay sao?



Diêu Vĩ Phong giận tím mặt.



Phải biết cho dù Thiều Hoa cũng không dám nói như vậy.



Phốc!



Khi tiếng nói Diêu Vĩ Phong vừa dứt thì một đạo Thần Niệm kinh khủng liền đánh vào người hắn, Diêu Vĩ Phong như bị sét đánh cả người phun ra một ngụm máu tươi rồi bị giam cầm giữa không trung.



- Ta có cái quyền lợi này sao?



Một thân ảnh phiêu miểu xuất hiện ở phía trên Diêu Vĩ Phong.



Thân ảnh này trên ngươi tràn ngập khí tức khủng bố làm Thiên Địa biến sắc bao phủ cả không gian Đông Phương Võ Giáo.



- Ngươi - - - ngươi là ai?



- Ngươi cảm thấy ta là ai?



Thân ảnh phiêu miểu này hỏi.



- Diêu Vĩ Phong, thân là Hiệu Trưởng của Đông Phương Võ Giáo chưởng quản nội quy và kỷ luật, ngươi không làm tròn chức trách ta đã nhìn rõ ràng, bắt đầu từ bây giờ ngươi có thể lăn về Quân Bộ rồi