Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 547 : Ăn Cây Táo Rào Cây Sung
Ngày đăng: 15:52 30/04/20
Ăn Cây Táo Rào Cây Sung
- ---------------------
- Tôi muốn biết Đường Phiên Phiên chia cho cô bao nhiêu phần?
Văn Lan hỏi.
- Bốn phần.
- Bốn phần?
Văn Lan hoảng sợ bật thốt.
Dù Lâm Nhu Nhi có tài như thế nào cũng không nên chia tỉ lệ bốn phần a.
Đây rõ ràng là đưa tiền mà.
- Cô xác định?
Lương Tư nghi ngờ hỏi.
- Đến lúc đo việc tu sửa sẽ do tôi toàn quyền phụ trách, cho dù nhân sự lẫn tài chính đều ở trong tay tôi.
Lâm Nhu Nhi nhìn Lương Tử nghiêm túc nói.
- Tại sao Đường Phiên Phiên lại làm như vậy?
Lương Tử trầm ngâm nói:
- Tôi không hiểu.
- Vấn đề này tôi cũng đã hỏi qua.
- Vậy Đường Phiên Phiên nói thế nào…?
- Cô ấy nói tôi có thể làm tốt hơn.
- Cô không cảm thấy như vậy quá qua loa sao?
- Tôi biết rõ.
- Cô biết rõ?
- Bởi vì một người.
Lâm Nhu Nhi nói xong, trong đâu cô hiện ra một thân ảnh.
- Là ai?
Lâm Nhu Nhi nhẹ lắc đầu nói:
- Trước khi tôi rời khỏi Hội Sở Bồng Lai đã xin phép Đường Phiên Phiên, hòn đảo số hiệu 3626 mở rộng có một phần sẽ giao cho Tử La Lan.
Ba nữ đại hỉ.
Điều này có nghĩa sẽ có thu nhập một hai tỷ a!
- Trước khi rời khỏi Tử La Lan tôi sẽ hoàn thành những công việc hiện tại.
Lâm Nhu Nhi nghiêm túc nhìn ba nữ nói:
- Cho dù công trình hay năng lực thì đều tốt hơn chúng ta a.
- Điều này tôi cũng đã sớm đoán được.
Nghe thấy Lâm Nhu Nhi chọn Xưởng đóng tàu Bắc Phương mọi lão đại trong giới kinh doanh đều thấy rất bình thường.
Nhưng Lâm gia Lâm Như Long lại không tiếp nhận được.
- Lâm Nhu Nhi, cô như vậy là ăn cây táo rào cây sung, súc sinh.
Đúng lúc này, một giọng nói chói tai vang lên trong Hội Trường.
Hai mắt Lâm Nhu Nhi nheo lại:
- Lâm Như Long, chú ý từ ngữ của cậu.
- Chẳng lẽ cô không phải súc sinh? Cô ăn Lâm gia, ở Lâm gia, kết quả bây giờ lại chọn vị trí này cho người khác.
Lâm Như Long tràn đầy lửa giận nhìn Lâm Nhu Nhi.
Ba!
Lâm Như Long vừa nói xong chịu một cái tát.
- Ngươi.
Lâm Như Long kinh ngạc nhìn thanh niên trước mắt nói.
Ba!
Nhưng hắn vừa nói được một chữ đã bị một cái tát nữa.
- Ngươi…
Lời uy hiếp vừa ra tới miệng đã bị thanh niên này cho một bàn tay nữa.
- Ta…
Bốn chứ “liều mạng với ngươi” chưa kịp nói thì hắn đã chịu thêm một tát nữa.
Động tác của đối phương quá nhanh.
Bên này Lâm Như Long chưa kịp làm gì thì đã bị người kia tát cho ba phát.
Ba cái tát này làm quai hàm hắn sưng lên, Lâm Như Long ý thức được nếu bản thân còn tiếp tục nói sẽ bị người này đánh tiếp.
Vì vậy hắn chỉ dám dùng ánh mắt tức giận nhìn đối phương.
- Người này là ai?
- Tôi cũng muốn biết người này là ai? Sao hắn lại dám đánh Lâm Như Long?
- Chẳng lẽ hắn không biết Lâm Như Long là truyền nhân đời sau của Lâm gia à?
- Trời ạ, lại là hắn?
- Người nào?
- Diệp Hạo đó.