Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 548 : Xác Định Danh Ngạch

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


Xác Định Danh Ngạch



- ---------------------



- Người nào?



- Diệp Hạo.



- Bạn trai của người giàu nhất quốc gia - Bạch Phiên Phiên.



- Tiểu bạch kiểm a.



- Tiểu bạch kiểm? Nói đùa! Vô luận thế nào cũng không thể nói Diệp Hạo là trai bao được, với y thuật của hắn, nếu muốn kiếm tiền thì tám tỉ, mười tỉ không có vấn đề gì đâu.



- Tôi luôn ở nước người, không hiểu ý cậu là gì.



- Diệp Hạo có thể chữa trị đủ lại bện nan y trong nước và ngoài nước, thậm chí có tin đồn người vừa chết cũng có thể sống lại, anh cảm thấy y thuật như vậy sẽ không kiếm được tiền à? Nếu anh bị bệnh nan y không thể chữa thì dùng một nữa tài sản để mua một cái mạng, anh có đồng ý không?



- Thật hay giả?



- Chuyên gia Tây Âu đã tới nghiệm chứng, anh nói xem có giả được không?



- Trời ạ, lát nữa tôi phải qua làm quen mới được.



Diệp Hạo không kiên kỵ đánh Lâm Như Long, nhất thời Lâm Viễn Đồ đứng bên canh không kịp phản ứng, khi kịp phản ứng thì ông ta gầm lên:



- Diệp Hạo, cậu làm cái gì đấy?



- Dạy hắn làm người.



Diệp Hạo nói xong nhìn về phía Lâm Nhu Nhi trên đài cao.



Trong mắt hắn đầy thương tiếc.



Thật ra, vốn Diệp Hạo không muốn xuất hiện, nhưng ai ngờ Lâm Như Long nói chuyện khó nghe như vậy.



Lâm Viễn Đồ đang định nói gì thì Lâm Nhu Nhi đứng trên đài cao lạnh lùng nói.



- Lâm Như Long, cậu nói tôi ăn Lâm gia ở Lâm gia, chuyện này tôi không phủ nhận.



Lâm Nhu Nhi nhìn chằm chằm Lâm Như Long nói:



- Tôi đã từng ăn Lâm gia, ở Lâm gia, nhưng mà những năm này, tôi đã tạo ra cho Lâm gia ít nhất hơn bốn mươi triệu lợi nhuận.



- Những lợi nhuận này một phân tiền tôi cũng không lấy đi, thậm chí, thời điểm tôi đi cũng không mang theo một bộ quần áo nào.



Lâm Nhu Nhi chậm rãi nói:



- Thẻ ngân hàng của tôi, thẻ tín dụng, còn có thẻ mua hàng trả góp đều bị khóa hết.



- Thật ra cha cậu không nhất thiết phải làm tuyệt tình như vậy, cho dù không khóa tài khoản tôi cũng sẽ không lấy một đồng nào.



Lâm Nhu Nhi lườm Lâm Viễn Đồ rồi nhìn bốn phía nói:



- Tình cảm bản thân không thể dùng tiền để cân nhắc được, nhưng từ lúc các người bắt tôi phải làm giao dịch kia, giữa chúng ta đã không còn thân tình nữa. Vì vậy, chúng ta dứt khoát thẳng thắn một chút, Lâm gia nuỗi dưỡng tôi nhiều năm như vậy, tôi nghĩ tôi giúp các người tạo ra bốn triệu lợi nhuận cũng xem như đủ rồi chứ?
Yêu Đô chính là tên gọi của Quảng Châu.



Lần này, người đại diện Vương gia đến đây là một thanh niên văn nhược.



Thanh niên này mỉm cười gật đầu với Lâm Nhu Nhi.



Cô cũng gật đầu đáp lễ sau đó đọc tiếp danh sách:



- Khu vực này để cho Tử La Lan phụ trách.



Toàn trường nhìn về phía ba nữ Tử La Lan.



- Hội Sở Tử La Lan không có thực lực này a?



- Chắc do Lâm Nhu Nhi đặc biệt chiếu cố rồi.



- Đúng vậy.



Ba nữ Lương Tử, La Mạn, Văn Lan tươi cười nói chuyện thân mật với Lâm Nhu Nhi.



Lúc này, Lâm Nhu Nhi chuẩn bị đọc người cuối cùng trong danh sách, cô nhìn đến cái tên trong danh sách trên mặt lộ vẻ phức tạp.



- Nếu tôi đoán không sau thì người cuối cùn này chính là Lâm gia hả?



Lúc này, Diệp Hạo nói.



Trong lòng Lâm Viễn Đồ chấn động.



- Nhu Nhi.



Lâm Viễn Đồ kêu.



- Không phải.



Lâm Nhu Nhi bỏ danh sách xuống, sau đó nhìn về phía một cô gái:



- Lam gia Macao.



Lam Thanh Thanh mặc quần áo xa hoa nghe vậy vừa sợ hãi vừa vui mừng.



Một phần ba thu nhập của Lam gia bắt nguồn từ viễn dương mậu dịch, nhưng khi yêu thú xuất hiện tàn phá bừa bãi thì không thể không chấm dứt viễn dương mậu dịch được.



Có thể nói, thời gian qua Lam gia rất khó khăn.



- Đã xác định đủ năm nhà, mời đại diện năm nhà đi theo tôi.



Lâm Nhu Nhi nói tiếp.



Bây giờ là thời gian trao đổi cụ thể.



Ngoài dự đoán của mọi người, Lam Thanh Thanh không có lập tức đi theo Lâm Nhu Nhi mà đi tới trước mặt Diệp Hạo:



- Chờ xong việc tôi sẽ tìm anh.