Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 557 : Người Cục Võ Đạo Đến

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


Người Cục Võ Đạo Đến



- ---------------------



Đường Nam nhìn Diệp Hạo thần sắc cũng thay đổi.



Tên này chẳng lẽ bị ép đến ngốc rồi?



Cục Trưởng Tổng Cục Võ Đạo nghe nói dù Thủ Phụ cũng phải kính ba phần.



Diệp Hạo làm sao có thể nhận biết vị này?



Tổng Cục Võ Đạo!



Trương Sơ đang cùng mấy vị cao thủ thảo luận làm sao đột phá đến Thiên Nhân Cảnh.



Sau khi rất nhiều Tu Sĩ cố gắng tàn sát Yêu Thú, Cục Võ Đạo thu được lượng lớn tài nguyên, bởi vậy rất nhiều Tu Sĩ Luyện Hồn Cảnh đã đột phá đến Võ Đạo Cực Hạn, nhưng Thiên Nhân Cảnh lại không dễ dàng đột phá.



Mà lúc này điện thoại di động của Trương Sơ vang lên.



Trương Sơ đang chuẩn bị bắt máy thì thần sắc bỗng biến đổi.



Bởi vì tiếng chuông này do ông đặc biệt dùng để phân biệt những người quan trọng.



- Tiền bối.



Trương Sơ vội nói.



Trương Sơ biết mình nhờ ai màcó thể đi đến Kim Đan Cảnh?



Bởi vậy khi nói chuyện với Diệp Hạo thái độ của Trương Sơ rất khiêm tốn.



- Hiện tại ở đâu?



- Đế Đô.



- Ta hiện tại ở Nhà Hàng Minh Hiên, ngươi tới giàn xếp cho ta một chút đi.



- Người nào trêu chọc tiền bối.



Trương Sơ lúc này nổi giận.



- Kêu ngươi tới thì mau tới, cần gì nói nhảm nhiều như vậy?



Diệp Hạo không vui đáp.



- Vâng vâng vâng, ta sẽ lập tức đến đó.



Trương Sơ để di động xuống nói.



Mấy người các ngươi đi theo ta đi.



- Phát sinh chuyện gì?



Một lão giả hỏi.



o ta được rồi.



Trương Sơ trầm giọng nói.



Trương Sơ không phải không nói, mà thực sự không biết nói gì cho đúng.



Mà lúc đám người Trương Sơ đang chạy về Ma Đô thì Trương Thành đã đến.



Trương Thành mang theo số lớn cảnh sát đi tới sau đó chầm chậm đi đến bên người Diệp Hạo.



- Phát sinh chuyện gì?



Diệp Hạo nhìn về phía Tiếu Mộng nói.
Tang Bình có chức vụ như hôm nay cũng hao phí hết 20 năm.



Tang Bình không cam tâm bỏ hết tâm huyết như vậy.



Nhưng Diệp Hạo cũng không thèm nhìn hắn thêm một cái.



Tang Bình thế nào còn không hiểu ý Diệp Hạo chứ.



- Tôi hiểu, tôi sẽ trở về viết đơn xin từ tất cả chức vụ.



Diệp Hạo đã cho thể diện Tang Bình một đường lui.



Nếu Tang Bình còn không quý trọng, hắn cũng không ngại làm cho đối phương thân bại danh liệt đâu.



- Tang huynh.



Đường Nam nhìn Tang Bình quay người đi giống như thua trận thì vội kêu lên.



- Hai nhà chúng ta từ nay không còn giao tình gì nữa.



Tang Bình nói xong câu này thì mang theo người của hắn tập tễnh rời đi.



- Tôi bây giờ có thể đi lấy video theo dõi không?



Trương Thành cười tủm tỉm nhìn Đường Nam nói.



Trương Thành đã sớm biết rõ thân phận Diệp Hạo.



Đường Nam có thể đấu lại Diệp Hạo mới lạ.



Đường Nam trầm mặc lại.



Mà lúc này Tống Trung đột nhiên nghĩ tới cái gì, hắn bước lên phía trước ghé vào tai Đường Nam nói một câu.



Đường Nam tức khắc phấn chấn trở lại.



- Không được.



- Hả?



Trương Thành không biết Đường Nam còn có át chủ bài nào.



- Cho một lí do.



- Diệp Hạo thân là Võ Sĩ lại xuất thủ với người bình thường, việc này đã vi phạm quy củ của Cục Võ Đạo.



- Cục Võ Đạo?



Lông mày Trương Thành không khỏi nhíu lại.



Nếu vụ án có dính đến Võ Sĩ, thì phải giao cho Cục Võ Đạo.



- Trương Cục Trưởng, chuyện này vẫn nên giao cho Cục Võ Đạo chúng ta a?



Ngay khi Trương Thành đang trầm ngâm, ba thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong hành lang, cầm đầu là một trung niên có vẻ mặt đáng sợ.



Trung niên này quét mắt nhìn xung quanh một cái, ánh mắt liền tập trung lên người Diệp Hạo.



- Nếu ta không đoán sai thì ngươi là kẻ đả thương người.



- Vậy thì sao?



Diệp Hạo cười hỏi.



- Vậy thì mời ngươi đi theo ta tới Cục Võ Đạo một chuyến.



Trung niên kia lạnh lùng quát.