Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 572 : Võ Đạo Cực Hạn
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Võ Đạo Cực Hạn
- ---------------------
Toàn trường kinh hãi.
Không ai có thể ngờ được Trương Lan sẽ nói ra những lời này.
Phải biết chức vị Đệ nhất phó hiệu trưởng hiện tại cơ hồ có thể xác định là Âu Dương Hoa.
Sao Trương Lan lại có thể nói ra lời này?
Chẳng lẽ cô ta cảm thấy mình có khả năng trở thành đối thủ của Âu Dương Hoa sao?
- Cô có biết mình đang nói cái gì không?
Mạnh Trạch Thành cau mày nói.
- Lúc tôi đến Võ Đạo Cực Hạn, cậu cùng lắm mới đến Tiên Thiên chi cảnh, bởi vậy khi tôi đang nói chuyện thì cậu vẫn nên ngoan ngoãn đứng bên cạnh mà nghe đi.
Trương Lan lườm Mạnh Trạch Thành một cái nói.
- Cô…
Mạnh Trạch Thành trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
- Tôi biết rõ hai người khẳng định không phục, vậy thì, hai người các cậu nếu có thể tới gần tôi trong phạm vi 3 mét, thì tôi thua.
Lời Trương Lan nói ra không làm cho người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi.
Sắc mặt Mạnh Trạch Thành à Mạc Tĩnh Viễn đều thay đổi.
Ở trường hợp này mà Trương Lan còn dám nói ra lời như vậy, đây cũng nói rõ Trương Lan vô cùng tự tin với thực lực bản thân.
- Cô chắc chứ?
Mạnh Trạch Thành trầm giọng nói.
- Âu Dương Hoa, Tiết Hàn, còn có hai người các ngươi, bốn người cùng nhau ra tay đi, tránh khỏi chút nữa tôi phải mất công khiêu chiến từng người.
Trương Lan không đáp lại Mạnh Trạch Thành mà nhìn về phía hai người Âu Dương Hoa cùng Tiết Hàn nói.
Sắc mặt Tiết Hàn trầm xuống.
Âu Dương Hoa thì lại cười nói.
- Tôi sẽ toàn lực ứng phó đấy.
- Mấy vị, nếu mọi người không xuất ra bản lĩnh thật sự, đợi chút nữa lại bị đánh a.
Âu Dương Hoa nói đến đây trong tay xuất hiện một chuôi kiếm, tiếp lấy trên thân kiếm phát ra quang huy sáng chói, thanh âm ong ong của Kiếm Minh vang dội chu vi vài trăm mét.
Tiết Hàn nhìn thấy Âu Dương Hoa thận trọng như vậy cũng không dám nương tay.
Nếu bốn người bọn họ cùng nhau xuất thủ mà còn không thể tới gần phạm vi 3 mét xung quanh Trương Lan mà nói có khả năng sẽ làm trò hề cho thiên hạ.
- Viêm Chưởng.
- Thao Thiên.
Thế nhưng đặc sứ đại nhân bọn họ lại dám nói ra lời như vậy.
Cùng lúc dó Ngũ Hành linh lực cuồn cuộn như nước thủy triều dưới sự khống chế của Diệp Hạo phân biệt vọt tới cơ thể của mấy vạn danh sư sinh.
Nhưng thầy trò toàn trường vẫn có một người ngoại lệ.
Đó chính là Trương Lan.
Người hữu tâm nếu để ý sẽ phát hiện bốn phía Trương Lan bao phủ nồng đậm Ngũ Hành linh lực, thế nhưng Trương Lan không hề hấp thu dù chỉ một tia.
Tu vi hiện tại của Trương Lan đã đến Kim Đan thất chuyển.
Thứ cần thiết lúc này là làm quen với lực lượng Kim Đan kì chứ không phải tiếp tục hấp thu để đặt chân đến Nguyên Anh cảnh.
Âu Dương Hoa cảm thụ được lực lượng Thiên Nhân Cảnh hậu kì liền truyền âm cho Diệp Hạo nói.
- Tiền bối, cả đời này tôi cũng không nghĩ tới mình có thể đặt chân tới cảnh giới này a.
- Thỏa mãn hả?
Diệp Hạo cười tủm tỉm nói ra.
- Thỏa mãn.
Có thể không vừa lòng sao? Phải biết hiện tại Thiều Hoa cùng lắm cũng là Thiên Nhân Cảnh trung kì thôi.
- Nếu hiện tại tôi nói cho ông biết ngay cả Nhiếp Hàm bây giờ cũng đã đến Kim Đan tam chuyển thì sao?
Diệp Hạo cười híp mắt nói ra.
- Cái gì? Tên tôn tử Nhiếp Hàm kia đã đến Kim Đan kì?
Sắc mặt Âu Dương Hoa đại biến nói.
- Không chỉ Nhiếp Hàm, còn có Địch Kiệt, Tang Lệnh, Vương Huân, Trịnh Kì.
Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.
- Tiền bối, tôi cũng muốn.
- Chú ý lời nói của ông, người biết rõ cũng bình thường, người không biết còn tưởng rằng chúng ta gay đấy.
Diệp Hạo nhếch miệng nói.
- Tiền bối, lúc tôi đang lăn lội ở Cục Võ Đạo thì mấy tên tôn tử kia còn chưa bằng tôi đây, tôi không thể để mấy tôn tử đó đè đầu cưỡi cổ mình được.
Âu Dương Hoa đáng thương nói ra.
- Ông nhìn coi, ông đã già gần bảy tám chục tuổi rồi, lộ ra cái biểu tình này không thấy mất mặt sao?
- Ở trước mặt tiền bối tôi không quan tâm tới mấy thứ này.
- Được, hiện tại ông cứ làm quen với lực lượng Thiên Nhân cảnh đi, đến thời điểm thích hợp tôi sẽ giúp ông tăng lên.
Diệp Hạo nói đến đây hơi dừng một lúc.
- Còn nữa, trong túi áo ông hiện tại có một mai Ngộ Đạo Diệp, có thời gian thì lấy nó ra mà dùng.