Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 573 : Tại Sao Anh Từ Chức?
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Tại Sao Anh Từ Chức?
- ---------------------
- Có phải ngài là tu sĩ thần bí truyền công pháp cho tôi không?
Ngay lúc Diệp Hạo và Âu Dương Hoa nói chuyện phiếm, Thiều Hoa không nhịn được hỏi.
- Đúng vậy.
Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm, vẫn trả lời.
Sắc mặt Thiều Hoa mừng rỡ, nói
- Có biết những năm nay tôi tìm ngài cực khổ lắm không?
- Cô tìm tôi làm gì?
Diệp Hạo nói câu này khiến Thiều Hoa trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
- Tôi thấy được gì trong một năm nay, tôi thấy cô tranh quyền đoạt lợi, bài trừ đối lập, làm lạnh lòng người, Thiều Hoa ơi Thiều Hoa, cô làm tôi quá thất vọng.
Thiều Hoa vội trả lời.
- Tôi tranh quyền đoạt lợi cũng vì chưởng khống quyền lợi trong tay, đến lúc đó, tôi mới chân chính khai triển công tác tốt được.
- Chỉ cần chính sách cô phù hợp lòng người, sao còn lo không có người làm theo chứ?
Am thanh Diệp Hạo lạnh lùng, nói
- Còn nữa, quyền lợi tuyệt đối mang ý nghĩa gì, chẳng lẽ cô còn không rõ ràng sao?
- Tôi…
- Yêu Thú trong bốn Đại Dương đã sinh hạ dòng dõi đông đúc, bởi vậy không thể chém sạch bọn nó được.
Diệp Hạo nói tiếp
- Đến lúc đó, học sinh Võ Giáo Đông Phương phải dùng máu mình để chống lại. Nhưng cô không truyền võ học cho bọn họ, cũng không dạy đạo lý làm người, lại lãng phí thời gian vào việc lục đục với nhau, cô còn nói đạo lý với ta?
- Tôi sai rồi.
Thiều Hoa cúi đầu nói.
- Tôi sẽ đi chào hỏi bốn Phó Hiệu Trưởng, nếu ai còn tiếp tục như xe bị tuột xích, vậy cũng không cần làm nữa.
Diệp Hạo nói tiếp
- Còn cô nữa, nếu cô muốn làm Nhất Giáo Chi Trưởng, tôi sẽ không động đến.
Trong lòng Thiều Hoa máy động.
Đặc Sứ rõ ràng đang nổi giận, nếu không sao lại nói ra lời như vậy?
Trương Sơ đã từng nói mịt mờ với Thiều Hoa, thân phận Đặc Sứ ở Tu Đạo Giới cũng rất siêu nhiên, đừng nói động đến Thiều Hoa nàng, coi như Trương Sơ hắn, cũng chỉ tốn vài phút.
- Bởi vì cô là Chính Hiệu Trưởng, tôi đặc biệt giúp cô nâng tu vi lên.
- Em sợ anh chạy mất.
Văn Tâm cười lên rất vui, lộ ra hai cái lúm đồng tiền xinh như hoa.
- Nếu tôi muốn đi, dù cô chạy nhanh hơn nữa cũng vô dụng.
Diệp Hạo cười một tiếng, nói tiếp
- Đi, đi dạo bốn phía chứ.
- Vâng.
Hai người rời đi khiến rất nhiều nữ sinh tràn đầy hâm mộ.
- Văn Tâm đã giành trước rồi.
- Đúng vậy a, Văn Tâm ra tay quá nhanh đi.
- Kỳ thật, cũng không coi vượt lên trước a, Văn Tâm theo đuổi Diệp Hạo trước đó rồi mà.
- Tôi không ngờ Diệp Hạolại là Phó Hiệu Trưởng thứ nhất, nếu như vậy, Diệp Hiệu Trưởng trước đó có tu vi Phiên Hải Cảnh sao?
- Không phải Phiên Hải Cảnh, sao có thể làm Phó Hiệu Trưởng thứ nhất được?
- Lí do từ chức của Diệp Hạo quá tùy ý rồi.
- Diệp Hạo không từ chức mới lạ.
- Cô có ý gì?
- Tu vi Diệp Hạo chênh lệch quá lớn với mấy vị lãnh đạo trong trường học, cho dù bọn người Trương Tử Long cũng không sánh nổi, thay vì chờ đám người Trương Tử Long chiếm lấy, không bằng chủ động từ chức Phó Hiệu Trưởng thứ nhất cho rồi.
- Không sai.
- Nguyên nhân Diệp Hạo từ chức đây sao?
- Hèn nhát.
- Cô nói ai hèn nhát?
- Dũng khí chiến một trận cũng không có, không phải hèn nhát sao?
Diệp Hạo không biết các học sinh cãi lộn, dù hắn biết cũng không để ý.
Hai đạo thân ảnh sóng vai nhau đi vào đường nhỏ trong rừng.
- Tại sao anh từ chức vậy?
- Cô cảm thấy thế nào?
- Em không biết.
Văn Tâm nhẹ nhàng lắc đầu
- Nhưng lúc này, những học sinh ủng hộ anh rất thất vọng a.