Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 575 : Thân Phận Lộ Ra Ánh Sáng
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Thân Phận Lộ Ra Ánh Sáng
- ---------------------
Tin tức Giang Hồng bị phế đã lan truyền khắp Đông Phương Võ Giáo.
Văn phòng Hiệu Trưởng!
Thiều Hoa kể cặn kẽ sự việc xảy ra một lần cho bốn vị Phó Hiệu Trưởng.
- Chư vị cảm thấy chuyện này nên làm thế nào?
- Giang Hồng là Đạo Sư Cao Cấp của Đông Phương Võ Giáo ta, chỉ vì một câu nói mà bị phế bỏ tu vi, ta cho rằng cần phải nghiêm trị.
Cổ Hiền nhìn thấy không ai lên tiếng thì trầm giọng nói.
- Chuyện này Giang Hồng xác thực đã sai trước, nhưng dù sai cũng không nên phá bỏ tu vi như vậy, ta cảm thấy nên lập tức báo cáo chuyện này lên trên đồng thời truy nã Diệp Hạo về quy án.
Tiết Hàn nói tiếp.
Ánh mắt Thiều Hoa nhìn về hướng Âu Dương Hoa
Âu Dương Hoa cười không nói.
Kỳ thật chuyện xảy ra ai cũng nhìn thấy rõ ràng.
Đây là một cái bẫy.
Bất quá bây giờ Diệp Hạo cũng đã nhảy vào.
Ánh mắt Thiều Hoa chợt nhìn về phía Trương Lan.
- Trương Lan, cô có ý kiến gì không?
Thiều Hoa hỏi.
Thiều Hoa rất rõ ràng chuyện này đang nhằm vào Trương Lan.
Cho nên thái độ của Trương Lan rất trọng yếu.
- Ta cảm thấy hai vị Phó Hiệu Trưởng nói rất đúng.
Trương Lan cười nhạt rồi đáp.
- Chuyện này nên làm cái gì thì làm cái đó a.
Cái gì?
Thiều Hoa bị choáng váng.
Cổ Hiền bị choáng váng.
Tiết Hàn cũng bị choáng váng.
Trương Lan không phải sẽ phản đối mới đúng kịch bản sao?
Sau khi Trương Lan phản đối họ mới có thể cò kè mặc cả, sau đó bắt Trương Lan nhường ra vị trí Đệ Nhất Phó Hiệu Trưởng.
- Cô chắc chứ?
Tiết Hàn không xác định hỏi một câu.
- Ta chắc chắn.
Trương Lan nhún vai một cái nói.
- Đúng rồi, Diệp Hạo bây giờ đang ở quán cơm, các ngươi còn không đi bắt hắn đi.
Tiết Hàn và Cổ Hiền liếc nhau một cái chân tay đều có cảm giác luống cuống.
Cổ Hiền, Tiết Hàn như bị sét đánh.
Thiều Hoa thì càng ngây ngốc.
Bất quá lúc này Thiều Hoa đã hiểu tại sao Trương Lan lại không thèm nói giúp Diệp Hạo.
Còn Âu Dương Hoa thì làm một bộ dáng bình chân như vại.
Hóa ra hai người này đã sớm biết thân phận của Diệp Hạo.
- Cổ Hiền, Tiết Hàn hai ngươi lập tức tiến về Quân Bộ báo cáo rõ ràng chuyện này cho ta, ta sẽ ở chỗ này chờ Đại Lão của Quân Bộ cho một lời giải thích.
Diệp Hạo cười lạnh nói.
- Nếu không cho ta một lời giải thích hợp lí thì ta cũng không ngại thay máu Quân Bộ đâu.
Trong mắt Cổ Hiền và Tiết Hàn tràn đầy kinh hãi.
Lời này của Diệp Hạo đang trắng trợn uy hiếp a.
Sau khi Cổ Hiền và Tiết Hàn rời đi Thiều Hoa nhìn Diệp Hạo với ánh mắt phức tạp nói.
- Tại sao cậu phải dấu ta?
- Ta thích.
Diệp Hạo nói một câu thì ngồi xuống.
- Vừa rồi em đã đoán thân phận khác mà anh là Đặc Sứ rồi, thật không ngờ đoán một phát trúng luôn.
Ánh mắt Văn Tâm kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.
- Làm sao đoán được thế?
Diệp Hạo cười nói.
- Bởi vì ở Đông Phương Võ Giáo chỉ có Đặc Sứ mới có thể không sợ bất luận kẻ nào mà.
Văn Tâm nhìn Diệp Hạo nói.
- Nhạy bén.
Diệp Hạo giơ ngón tay cái lên hướng về Văn Tâm.
Mà lúc này Trương Lan và Âu Dương Hoa đã đi đến.
- Tiền bối, ta tới ăn chực.
Âu Dương Hoa cười hì hì nói.
- Ngồi đi.
Diệp Hạo ra hiệu cho Âu Dương Hoa ngồi xuống.
Âu Dương Hoa biết Diệp Hạo không câu nệ tiểu tiết nên tùy ý ngồi xuống.
Trương Lan thì tự nhiên ngồi ngay bên người Diệp Hạo.
Sau khi hai người ngồi xuống, Thiều Hoa mới tiến vào phòng mang theo ánh mắt phức tạp.
- Làm sao, còn muốn ta mời cô ngồi à?
Diệp Hạo tức giận nói.
- Tại sao cậu phải giấu ta?
Thiều Hoa nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.