Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 577 : Ai Đánh?
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Ai Đánh?
- ---------------------
- Tôi sẽ phong ấn những năng lượng này vào trong người cô, đến thời điểm thích hợp nó sẽ tự giải phong.
Diệp Hạo nhìn Văn Tâm nói:
- Những năng lượng này có thể giúp cô tăng lên hai cảnh giới nhỏ.
- Sau này em có thể gặp lại anh không?
- Trong khoảng thời gian này tôi sẽ ở Đông Phương Võ Giáo, nếu cô có chuyện gì có thể tìm tôi.
- Vân.
Khi thấy Diệp Hạo đi ra quán cơm, rất nhiều Đạo Sư nhìn hắn với ánh mắt không thể tin nổi.
Ai có thể nghĩ tới Đặc Sứ thần bí của Võ Giáo Đông Phương lại là Diệp Hạo chứ?
Chuyện này làm cho những người vừa nãy đã cười nhạo Diệp Hạo không giám chiến có cảm giác muốn chui đầu xuống đất a.
Diệp Hạo mà không dám chiến hả?
Người ta khinh thường chiến a!
Diệp Hạo có thể tùy tiện giúp đám người Thiều Hoa tăng cảnh giới lên đến Thiên Nhân Cảnh thì tu vi của hắn phải cao đến cảnh giới gì đây?
Khó có thể tưởng tượng được!
Đi ra khỏi quán cơm, Diệp Hạo nhìn Thiều Hoa một cái nói:
- Chỗ ở của tôi muốn sửa chữa nhanh một chút.
- Được.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu, sau đó đi theo Trương Lan đến chỗ ở lúc trước của Đệ Nhất Phó Hiệu Trưởng.
Đi được nửa đường, Diệp Hạo nhàn nhạt nói:
- Lão Thực, cậu có chuyện gì cứ nói đi.
Tiếu Lão Thực đỏ bừng mặt nói:
- Tôi muốn về nhà.
- Về nhà?
Diệp Hạo khẽ giật mình.
- Một năm rồi tôi chưa gặp cha mẹ mình.
- Dựa theo quy định, trong vòng ba năm cậu không thể về nhà đâu.
Diệp Hạo nhìn Tiếu Lão Thực nói.
- Vì vậy tôi mới đến đây nhờ cậu.
Diệp Hạo nhìn ánh mắt chờ mong của Tiếu Lão Thực hơi gật đầu nói:
- Đi theo tôi.
Trên mặt Tiếu Lão Thực lộ vể vui mừng lẫn sợ hãi.
- Diệp Thần Y, cậu có thể chữa chân giúp chồng tôi được không?
Mẹ của Tiếu Lão Thựcl chần chờ nói.
- Được ạ.
Diệp Hạo bảo Tiếu Khắc Thương ngồi xuống, sau đó, hắn đặt một ngón tay lên đùi ông ta, lập tức, lông mày hắn nhíu lại.
Tiếu Lão Thực nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Hạo hỏi:
- Có vấn đề?
- Chuyện nhỏ thôi.
Diệp Hạo nói xong truyền từng sợi Chân Nguyên vào đùi Tiếu Khắc Thương, Chân Nguyên ỗn dưỡng giúp tế bào bắt đầu sinh ra, không bao lâu sau, Diệp Hạo đứng lên.
- Xong.
- Xong rồi?
Tiếu Khắc Thương chần chờ hỏi.
- Đúng, bá bá đứng lên thử xem.
Diệp Hạo cười nói.
Tiếu Khắc Thương thử đứng lên, trong mắt tràn đầy vẻ chấn kinh.
Không đau.
Ông đi qua lại vài bước phát hiện đã khỏi hẳn rồi.
- Cảm ơn Diệp Thần Y.
Bây giờ, ông đã chân chính tin tưởng năng lực Diệp Hạo.
Trong chốc lát đã chữa khỏi chân bị gãy của ông ta, đây chính là kỳ tích a.
- Bá bá, chân người không phải do bị ngã đúng không?
Lúc này, Diệp Hạo hỏi.
- Cái này…
Trên mặt Tiếu Khắc Thương do dự.
Tiếu Lão Thực nghe Diệp Hạo hỏi vậy lập tức hiểu được gì:
- Có chuyện gì vậy cha?
- Con không nên hỏi.
Tiếu Khắc Thương nóng nảy nói.
- Cha, người nói đi.
Tiếu Lão Thực thấy cha mình không nói gấp gáp hỏi.
- Cha đã nói rồi, chuyện này con đừng hỏi.
Tiếu Khắc Thương cố chấp không chịu nói.