Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 582 : Không Tha Thứ
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Không Tha Thứ
- ---------------------
- Con à, sao con có thể nhận tiền của Diệp Hạo chứ?
Mẹ của Tiếu Lão Thực vội nói.
- Mẹ, tài sản của Diệp Hạo đến vài chục triệu, ba ngàn vạn không tính là gì với cậu ấy đâu.
Tiếu Lão Thực cười đáp.
- Diệp Hạo nhiều tiền thì có liên quan gì đến chúng ta.
Tiếu Khắc Thương nghiêm khắc nói:
- Không thể vì như vậy mà cảm thấy tự nhiên khi nhận tiền của người ta được.
- Đây là tấm lòng thành của Diệp Hạo ấy ạ.
Tiếu Lão Thực cười khổ giải thích:
- Còn có, bây giờ con của hai người đã có quân hàm Thiếu Tướng, tương lai nhất định sẽ báo đáp lại Diệp Hạo.
- Được rồi.
Tiếu Khắc Thương đành phải gật đầu.
Ma Đô phồn hoa làm cho Tiếu Khắc Thương đầy bất ngờ.
Trước đó, ông ta chỉ nghe nói Ma Đô là một thế giới vàng son, ở đây cái gì cũng có, chỉ sợ ngươi không đủ tiền thôi.
- Chúng ta sẽ đi làm thẻ ngân hàng rồi đi công ty gia chính thuê osin.
- Thân thể hai chúng ta còn cứng răn, sao phải thuê bảo mẫu?
- Con chỉ có thể ở đây chiếu cố cha mẹ một tuần, không nói cái khác, hai người ngồi xe buýt được hả?
Nghe Tiếu Lão Thực nói như vậy, Tiếu Khắc Thương không biết phản bác thế nào.
…
Diệp Hạo vào Đông Phương Võ Giáo.
Nhưng hắn chỉ ở đó được ba ngày đã phải chạy trối chết.
Bởi vì trong ba ngày này, Văn Tâm, Thiều Hoa tìm bản thân thì cũng bình thường, nhưng ngày cả học sinh bình thường trong Võ Giáo hơi tí cũng tìm bản thân để giải quyết vấn đề.
Nếu thật sự thỉnh giáo vấn đề thì không nói gì, nhưng đám học sinh kia đến chỉ để ngắm bản thân mình thôi.
Khi thân phận Đặc Sứ lộ ra ánh sáng, lòng kính sợ của học sinh Võ Giáo đối với hắn giảm bớt không ít.
Bất đắc dĩ, Diệp Hạo không thể không rời khỏi Võ Giáo.
Nhưng ngay khi hắn vừa về đến nhà đã cảm giác có gì đó, ánh mắt nhìn về hướng Tây Bắc.
Ở đó mơ hồ xuát hiện biển sóng trùng điệp.
Vừa rồi, vị Trưởng Lão Thiên Cơ Các đã nói càng vào trong thì năng lượng càng tinh thuần.
Diệp ca tới một chút đã thấy có tu sĩ bắt đầu cố hết sức, những tu sĩ này sáng suốt dừng lại, không sáng suốt thì vẫn đi tiếp.
Diệp Hạo không quan tâm sống chết của bọn họ.
Mỗi người phải tự chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.
Thời gian dần qua, Diệp Hạo vượt qua ba người Thải Hàm, Huyết Liên Hải, Văn Hoa.
Hiện tại, Chín Đại Mệnh Tinh chỉ còn năm người.
Minh Kim Cổ của Thiên Cơ Các đã sớm bị giết.
Đội đi đầu vẫn là Mai Doãn Tuyết và Hiểu Minh, đội thứ hai là Thải Hàm, Huyết Liên Hải, Văn Hoa.
Minh Kim Cổ chết giúp cho cơ duyên của những người khác lại tăng lên, tuy vẫn kém hơn cơ duyên của Diệp Hạo nhưng cũng đủ cao.
Bởi vì, khi Mai Doãn Tuyết và Hiểm Minh đã cố hết sức thì Diệp Hạo vẫn bước đi không nhanh không chậm giống như đang nhàn nhã dạo chơi.
Công kích tâm thần?
Tâm thần Diệp Hạo ở Ngộ Đạo Bản Nguyên Dịch bồi dưỡng đã sớm Bách Độc Bất Xâm.
Khi Diệp Hạo đi ngang qua Mai Doãn Tuyết, một cánh tay mềm mại kéo tay hắn lại.
- Diệp Hạo.
Diệp Hạo ngừng lại nhìn ánh mắt khẩn cầu của Mai Doãn Tuyết hỏi:
- Chuyện gì?
- Chuyện năm đó do ta đã sai.
- Chuyện gì?
Mai Doãn Tuyết tràn đầy khổ sở khẽ nói:
- Phải làm thế nào thì cậu mới chịu tha thứ cho ta đây?
- Tôi thiếu cô, tôi đã trả hết; cô thiếu tôi thì không cần phải trả đâu.
Diệp Hạo nhìn Mai Doãn Tuyết nói:
- Giờ trong lòng tôi chỉ có Đại Đạo, về chuyện ân oán tình cừu đã sớm không để ý đến.
- Còn có, trong Chín Đại Mệnh Tinh thì cô là người đứng đầu.
Mai Doãn Tuyết chưa kịp nói đã bị Diệp Hạo cắt ngang:
- Tiếu tục duy trì đi.
Nói xong, Diệp Hạo đẩy tay cô ra, không quay đầu lại tiếp tục đi đến phía trước.
Mai Doãn Tuyết buồn bã nhìn bóng lưng Diệp Hạo dần khuất.