Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Chương 60 : Chiến Lực Bát Tinh
Ngày đăng: 15:46 30/04/20
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- ----------------------------------------------------
Lâm Nhu Nhi đưa Diệp Hạo ra ngoài phòng bệnh, nói khẽ:
- Nơi này không tiện đón xe, tôi bảo Tiểu Mai đưa cậu về.
- Được.
Diệp Hạo không từ chối.
Lâm Viễn Đồ đang chữa trị tại một viện điều dưỡng.
Viện điều dưỡng này không phú tất quý, bởi vậy không thể gây ra tiếng ông.
Vừa rồi, Diệp Hạo còn lo lắng làm sao quay về đây?
Lúc Diệp Hạo theo Lâm Nhu Nhi đi đến bãi đỗ xe, một nữ y tá đẩy xe nhỏ đi về phía hai người.
Lâm Nhu Nhi nhìn nữ y tá này một cái rồi thu hồi ánh mắt.
Một nữ y tá bình thường.
Nhưng đôi mắt Diệp Hạo hơi híp lại, hắn giơ tay đẩy Lâm Nhu Nhi ra sau lưng.
Sắc mặt Lâm Nhu Nhi không khỏi thay đổi.
- Cô là ai?
Diệp Hạo nhìn nữ y tá, trầm giọng nói.
Vẻ mặt nữ y tá mờ mịt nhìn hắn.
- Cậu nói gì thế?
Một chữ cuối cùng vừa ra, cổ tay cô ta xuất hiện một con dao, không chút do dự đâm về phía Diệp Hạo.
Nhanh!
Cô ta nhảy người lên nhanh như tia chớp xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo.
Tiểu Mai thấy cảnh này, hét ầm lên.
Lúc con dao sắp đâm tới tim, Diệp Hạo dùng hai ngón tay kẹp lấy nó.
Sắc mặt nữ y tá hoàn toàn thay đổi.
Cao thủ!
Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng cô lúc này.
Bích Lạc rất rõ lực tấn công và tốc độ của mình, cho dù tinh anh trong tổ chức cũng không có mấy người tránh được, nhưng người này chỉ cần hai ngón tay đã kẹp được con dao của mình.
Rút!
Nguyên tắc của sát thủ là một phát không trúng, lập tức trốn xa.
- Muốn chạy?
…
- Cám ơn.
Diệp Hạo lên tiếng chào hỏi vệ sĩ Lâm Nhu Nhi nhờ đưa mình, rồi mở cửa xe bước ra.
Sau khi quay về trường học, Diệp Hạo vừ sờ túi quần mới nhớ điện thoại còn ở chỗ Đường Phiên Phiên.
Diệp Hạo ngăn một sinh viên lại mượn điện thoại gọi số mình, nhưng đầu dây bên kia báo đã tắt máy.
Hết pin!
Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đi về ký túc xá.
Chắc tên Trịnh Tiểu Long biết cách liên lạc với Đường Phiên Phiên.
- Tôi bảo này Diệp Hạo, cậu chạy đi đâu ngày nay vậy?
Viên Cao Tinh vừa thấy Diệp Hạo đẩy cửa vào, liền hỏi.
- Có chút chuyện…
Diệp Hạo nói đến đây, nhìn về phía Trịnh Tiểu Long.
- Tiểu Long, cậu biết số của Đường Phiên Phiên không?
Toàn bộ phòng ngủ khiếp sợ khi nghe hắn nói.
Trịnh Tiểu Long càng khoa trương ‘bóp lấy’ cổ hắn.
- Cậu có Trương Lan mà còn chưa thỏa mãn à?
Diệp Hạo đẩy tên kí sang một bên.
- Tôi tìm Đường Phiên Phiên có việc.
- Cậu có thể có chuyện gì chứ?
- Nói chung là cậu có biết hay không?
- Biết, nhưng tôi khuyên cậu đừng nên gọi.
- Tại sao?
- Bởi vì Đường Phiên Phiên đã cho mấy trăm cuộc gọi quấy rầy vào danh sách đen rồi.
- Ừm, cậu cho tôi mượn điện thoại đi.
- Cậu làm gì thế?
- Gọi cho Đường Phiên Phiên chứ làm gì.
- Anh trai à, đừng nói giỡn với tôi được không?
- Ai đùa với cậu? Đường Phiên Phiên đang cầm điện thoại của tôi, tôi không dùng di động của cậu gọi, thì biết mượn ai nữa.
- Cái gì?
Trịnh Tiểu Long mở to hai mắt.
- Đường Phiên Phiên cầm di động của cậu?